[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chuong 230: Ban Trai (3)

Chuong 230: Ban Trai (3)Chuong 230: Ban Trai (3)
Lục Mạn Mạn không thể chịu đựng được việc anh cứ ghé sát vào tai cô để nói chuyện, khi anh làm như vậy cơ thể cô đều trở nên mềm nhũn, nhưng anh lại cứ một mực vân vê vào điểm này, thật không dễ dàng gì mà cô mới đẩy được đôi môi nóng bỏng của anh ra, thở hổn hển nói: "Không sợ một ngày nào đó em sẽ đá anh sao, đừng trách em nói khó nghe, em sẽ không cho anh cơ hội nhìn thấy em khóc đâu."
Chu Nghiêm Phong nói: "Không sao, đã từng có được một lần cũng là tốt rồi."
Lục Mạn Mạn có hơi kinh ngạc, nhìn về phía anh.
Biểu cảm trên gương mặt của anh rất nghiêm túc: "Em yên tâm, ngay cả khi em đá tôi đi, tôi cũng không phải loại người mặt dày bám chặt không buông."
Lục Mạn Mạn hơi cảm động trước thái độ của anh.
Không biết liệu hôm nay anh có bị kích thích ở bên ngoài hay không, hay vẫn là bởi vì không biết từ đâu mà anh lại biết được đó là chiếc áo khoác ngoài được may độc quyền, để từ đó mà xác nhận cảm xúc của cô, nghĩ rằng bằng cách trở thành đối tượng yêu đương với cô thì anh có thể tiến thêm một bước trong chiến lược chinh phục cô. Phải mất một lúc lâu sau cô mới hỏi lại: "Anh chắc chắn?"
"Chắc chắn."
Ngay lúc Lục Mạn Mạn vẫn còn đang do dự, anh lại dán môi lại với môi cô, hôn cô hết lần này đến lần khác cho đến tận khi cô thở hổn hển không ra hơi, đành phải giơ tay đầu hàng: "Bạn trai, em đồng ý"
Đồng ý hẹn hò với anh, trở thành người yêu của anh.
Chu Nghiêm Phong có hơi dùng sức mà nắm lấy lòng bàn tay của cô, vùi mặt vào chiếc cổ ấm áp của cô một lúc lâu rồi mới nhấc lên, khóe mắt và đôi lông mày không giấu được nét cười, anh đã hôn cô liên tục, rồi cuối cùng ôm cô xuống đất.
Lục Mạn Mạn liên tục bị anh hôn không ngừng đến tận khi cô có hơi choáng váng và mơ màng, vòng tay qua cổ của anh, vô thức mà hỏi anh: "Anh làm cái gì vậy?"
Chu Nghiêm Phong cúi đầu hôn lên môi cô: "Tắm rửa cho người bạn gái thân yêu của tôi."
Lục Mạn Mạn ngước mắt lên nhìn anh, khuôn mặt điển trai lạnh lùng đều tràn ngập nụ cười dịu dàng, đôi mắt nhu tình trìu mến, nói cái gì mà người bạn gái thân yêu của tôi, nhìn vẻ mặt đó, có vẻ như bản thân đã tự làm cho mình cảm thấy ngọt ngào trước rồi. Khóe môi của Lục Mạn Mạn không thể kiềm được mà nhếch lên.
Trước đây Chu Nghiêm Phong đã từng tắm cho Lục Mạn Mạn, nhiều năm về trước cô đã trả lại tiền cho anh ở trong văn phòng làm việc, còn từng dùng lời bài hát để khiêu khích anh một cách trắng trợn mà không kiêng nể chút nào, ban đêm khi anh quay trở về phòng đã không kiếm chế được mà dạy dỗ cô một bài học, cả cơ thể của cô đều mềm nhũn, không còn chút sức lực mà nằm yên ở đó, anh đổ nước nóng vào trong phòng tắm, xắn tay áo lên và giúp cô tắm rửa.
Vốn dĩ ban đầu còn có ý định làm theo những điều đã tính từ trước.
Anh bế bạn gái vào trong phòng tắm rồi đến bên cạnh bồn tắm, cúi người xuống để xả nước nóng ra. Bạn gái vòng một tay qua cổ anh, một tay khác lại buồn chán không có gì để làm mà nắm lấy vạt áo ở sau lưng của anh, những ngón tay đùa nghịch lòng vòng với nhau, nhẹ nhàng lẩm bẩm thì thầm trên vai của anh: "Sao lại tắm vào buổi tối?"
Làm sao để giúp đỡ cô tắm rửa mà không cần đặt cô vào trong nước?
Chu Nghiêm Phong nghe được chỉ thị mới, đứng dậy và xoa đầu của cô: "Em muốn tắm như thế nào?"
"Chỉ cần được tắm dưới vòi sen chảy nước ào ào là được rồi." Với tình trạng cơ thể mềm nhữn và không còn chút sức lực nào của cô, khi đặt cô ở dưới vòi hoa sen để tắm không biết cô sẽ bị ngã bao nhiêu lần nữa.
Chu Nghiêm Phong suy nghĩ lại một chút rồi đột nhiên nhận ra cô có ý đồ gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận