[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 222: Sang Năm Mới (1)

Chương 222: Sang Năm Mới (1)Chương 222: Sang Năm Mới (1)
"Ông nội, bà nội, sang năm mới rồi!"
Lão gia vui vẻ tỉnh dậy, ôm cô bé lên và lấy râu trêu cô bé: "Mau dập đầu xin ông nội tiền lì xì đi."
Một bên Chu Chi Chi ấn tay lên mặt ông nội, một bên cười khúc khích: "Chúc mừng năm mới ông nội, chúc mừng năm mới ông nội."
"Thế còn bà nội thì sao?"
"Bà nội cũng năm mới vui vẻ, bà nội cũng năm mới vui vẻ."
Lúc này lão gia mới buông Chu Chi Chi ra, lấy tiền mừng tuổi từ dưới gối đưa cho cô bé, tiền lì xì được gói trong một bao lì xì màu đỏ, Chu Chi Chi chưa có khái niệm gì về tiền cả, cô bé vừa cầm tiền trong tay đã ném nó đi rồi, Chu Chi Chi càng quan tâm đến đống kẹo ở dưới gối hơn. Ngoài ra cô bé còn giục bà nội nhanh chóng giúp cô bé thay quần áo đẹp, muốn đi chúc Tết thím mình, cô bé còn nhớ hôm nay là sinh nhật của thím nữa.
"Ông nội ơi, ông nội ơi, bức tranh của con!"
Lão thái thái ngồi dậy, để cháu gái lên đùi rồi thay quần áo cho cô bé. Chu Chi Chi vươn hai cánh tay nhỏ bảo ông nội nhanh chóng tìm tranh cho cô bé, đây chính là quà sinh nhật cô bé tặng cho thím.
Lúc Chu Chi Chi được bà nội bế lên đùi ngồi thay quần áo, trên tang Lục Mạn Mạn cũng đang được Chu Nghiêm Phong ôm lên đùi ngồi. Chu Nghiêm Phong lấy tiên lì xì hôm qua mẹ đưa cho ở dưới gối ra, đặt nó vào tay cô.
"Em đếm xem có bao nhiêu."
Lục Mạn Mạn đang đếm tiền lì xì, mười tờ đại đoàn kết, cô vui vẻ nịnh nọt: "Mẹ thật là hào phóng quá đi."
Chu Nghiêm Phong lại lấy ra một bao lì xì khác đặt vào tay cô.
Lục Mạn Mạn "Ừm" một tiếng, rất quái lạ tại sao vẫn còn nữa vậy.
Chu Nghiêm Phong nói: "Đây là của anh cho em."
Lục Mạn Mạn nhếch môi cười, mở lì xì ra đếm mười tờ đại đoàn kết.
Cô cầm thừa ra một tờ, vẻ mặt khó hiểu nhìn anh.
Chu Nghiêm Phong vẫn luôn không phải là người biết biểu đạt tình cảm hay nói những lời ngon ngọt, những gì anh vừa nói vào tai cô đã hết sức nóng bỏng rồi, hơn nữa anh còn biết cô đã quen cười đùa anh.
Trong tưởng tượng của anh, chắc chắn cô sẽ cười và nói anh thật ấu trĩ.
Kết quả là Lục Mạn Mạn không hề làm vậy, qua một lúc cô vòng tay qua cổ anh, hôn lên môi Chu Nghiêm Phong, nói cảm ơn với phần quà sinh nhật từ anh, cô rất thích nó.
Vì thế lúc này anh không hề do dự nói ra: "Điều này có nghĩa là anh hết lòng vì em."
Sau đó anh không đợi cô phản ứng lại mà rất nhanh đã hôn lên môi cô: "Chúc mời năm mới, Mạn Mạn."
"Chúc mừng năm mới."
Lục Mạn Mạn nói lại y nguyên câu trước đó của anh, rồi cô lại buồn cười nhìn Chu Nghiêm Phong một cái.
Chu Nghiêm Phong đã quay mặt đi tìm quần áo của cô, trong chốc lát đã thay xong quần áo cho Lục Mạn Mạn rồi dắt cô vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Hai người vừa đi xuống dưới tầng, Chu Chi Chi trong bộ quần áo năm mới đã cam một bức tranh chạy đến, giọng trẻ con nói: "Chúc mừng năm mới thím, chúc mừng sinh nhật thím."
"Cháu vẽ cho thím quà sinh nhật này."
Trái tìm Lục Mạn Mạn tan chảy, khi cô cam bức tranh lên thì thấy nó được vẽ bằng bút màu, trên đó vẽ một tòa nhà hai tầng màu đỏ gạch, phía trước tòa nhà là ông bà, chú thím, Chu Chi Chi và anh trai cô bé đang tay trong tay.
Chú đang mặc bộ quân phục màu xanh, thím thì đang mặc chiếc váy màu đỏ, tóc dài và xoăn sóng, hai mắt được vẽ to tròn, miệng thì đỏ chúm chím... Tóm lại có thể thấy được Chu Chi Chi đã cố hết sức để vẽ thím mình cho thật xinh đẹp.
Lục Mạn Mạn không nhịn được buồn cười, cúi người thơm cô nhóc đáng yêu này, khen cô bé vẽ thật đẹp, thím vô cùng thích quà sinh nhật của cháu.
"Chúc mừng sinh nhật thím."
Chu Binh không biết từ lúc nào cũng xuống tầng, cũng tặng cô thứ gì.
Lục Mạn Mạn mở quà, thì ra là một chiếc khăn quàng cổ bằng lụa in vàng bạc cao cấp, giá cả trong cửa hàng chắc chắn không phải là thứ cậu có thể mua được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận