[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 269: Cô Ấy Không Thích Hợp 6 ~

Chương 269: Cô Ấy Không Thích Hợp 6 ~Chương 269: Cô Ấy Không Thích Hợp 6 ~
Nhưng trên đời làm gì có nhiêu trùng hợp như vậy, chỉ có thể nói anh ấy...
Ngực khẽ nhúc nhích, cô chần chừ nhìn về phía anh.
Gần trong gang tấc có thể nghe thấy tiếng hô hấp, đôi mắt anh nặng trĩu nhắm hờ, bàn tay khô ráp hơi nóng nâng mặt cô lên rôi hôn cùng với hơi thở nóng bỏng, hôn càng ngày càng sâu.
Bị anh hôn liên tục khiến những suy nghĩ trước đó bị quét sạch, Lục Mạn Mạn giật mình nhớ tới vừa rồi ngây người một lúc giống như bên tai vừa nghe anh nói không sao cả, chúng ta không quan tâm.
Anh nói không sao cả, có anh đau.
Bất tri bất giác hơi thở cô rối loạn, màng nhĩ rung lên, tim đập càng lúc càng nhanh.
Không tự chủ được mà dán lên người anh, mặc dù cách một lớp quần áo nhưng vẫn cảm nhận được nhiệt độ ở lồng ngực tăng lên, ngón tay bắt được quần áo trên người anh. ...
Trời bên ngoài đã sáng, một bản đồ phòng thủ được trải trên bàn đối diện với cửa sổ.
Chu Nghiêm Phong đứng trước bàn ngón tay lướt qua một số đánh dấu đường bộ giải thích chỉ tiết vấn đề diễn tập, đầu óc tham mưu Hàn không dám có một chút thả lỏng đồng thời nhanh chóng dùng bút máy ghi chép vào sổ tay.
Phía sau bình phong truyền đến tiếng xoay chuyển rất nhỏ.
Chu Nghiêm Phong quay mặt lại, giọng nói dừng lại: "Anh ghi chép trước đi."
Xoay người đi ra phía sau tấm bình phong.
Lục Mạn Mạn mở mắt tỉnh dậy thì nhìn thấy dưới chân giường không biết từ lúc nào có một tấm bình phong, ngăn cách cái giường cùng bên ngoài thành hai không gian.
Người nào đó không ở bên cạnh, bên ngoài truyền đến tiếng anh thấp giọng nói công việc, nhẹ nhàng trầm thấp không khác gì khi thảo luận công việc bình thường, nghe có hương vị động lòng người khiến cho cô không kìm lòng nhớ tới hình ảnh triền miên đêm hôm qua.
Có thể là vì thuận tiện hôn nên lúc bắt đầu làm chuyện này anh luôn thích để cho cô ôm cổ anh, cả cơ thể dựa lên người anh nhưng không giống như tối hôm qua ôm cô vào lòng rồi hôn cô, hôn đến khi cô không thở được, ngón tay co quắp, lưỡi đau nhức nhưng lại không thể không giống như con thuyền trên biển tha thiết mà leo lên anh...
Lục Mạn Mạn nhớ tới khiến cơ thể cảm giác như nhũn ra, trên mặt nóng lên, tim đập nhanh, cảm giác kỳ lạ lại ập đến. Không nhịn được mà trở mình.
Nghe thấy anh bên ngoài nói gì đó, bước đến gần.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Từng bước một giống như đang dẫm lên ngực cô.
Cô vội kéo chăn trùm kín mặt, đôi mắt nhắm lại.
Không lâu sau anh dừng lại bên giường, hơi thở quen thuộc tới gần dừng lại một chút, lòng bàn tay khô ráp ấm áp xoa gò má cô.
Chắc vì nghĩ cô có phải hay không sinh bệnh, bàn tay dừng một chút lại sờ cái trán của cô.
Cô có thể cảm giác được ánh mắt anh dao động đánh giá khuôn mặt nóng lên của cô, nếu còn tiếp tục như vậy cô sẽ nghẹn đến hỏng mất, xốc chăn lên một ít dứt khoát kéo bàn tay anh xuống, mở mắt.
Anh nhíu mày: "Sốt rồi?"
Không, cô chỉ là có chút không thích hợp.
Lục Mạn Mạn cũng hơi bối rối.
Sợ đầu óc anh quá sáng suốt, quá thấu hiểu lòng người sẽ có phán đoán gì đó, vội vàng như không có việc gì nói: "Chăn dày nên nóng quá."
Anh nhìn chăn đưa mắt nhìn lại khuôn mặt cô, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc.
Lục Mạn Mạn nín thở ngưng thần, cẩn thận ứng phó.
Cũng may bên kia còn có công việc đang chờ anh, anh nhanh chóng cúi đầu hôn môi cô: "Chờ anh hai phút."
Sau đó đi ra ngoài.
Lục Mạn Mạn không dám suy nghĩ thêm vì sao lại không thích hợp, không dám chờ anh quay lại mặc quần áo vội vàng đứng lên tìm quần áo của mình mặc.
Anh luôn luôn cẩn thận, quần áo sẽ được gấp gọn gàng trên chiếc ghế bên cạnh để tiện cho ngày hôm sau mặc.
Hôm nay trên ghế dựa trống trơn, không thấy bóng dáng quần áo đâu.
Lục Mạn Mạn đột nhiên nhớ tới tối hôm qua đã bị lấy hết trong phòng tắm, quần áo đã bị anh thuận tay ném vào bồn rửa tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận