[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 64: Chị Gái Ruột (2)

Chương 64: Chị Gái Ruột (2)Chương 64: Chị Gái Ruột (2)
Đột nhiên nhớ ra rằng: "Em đến đây vẫn còn chưa ăn cơm, chắc đói rồi nhỉ, chờ lát nữa cùng ăn...”
Có thể cô ấy ý thức được thức ăn trong nhà chẳng ra gì, lập tức thêm vào một câu: "Lát nữa chị ra ngoài mua ít đồ ăn ngon cho em, cách đây không xa có một nhà hàng quốc doanh, không phải em thích ăn chân giò nhất sao, lát nữa chị sẽ đi mua chân giò cho em!”
Nói đến việc mua chân giò cho Lục Mạn Mạn, cô ấy dường như sợ bị mẹ chồng trong nhà nghe được, nên đã hạ giọng rất nhiều.
Nguyên chủ năm đó kết hôn với Chu Nghiêm Phong, bắt đầu một cuộc sống mới rất tốt đẹp, chẳng mấy chốc thì cảm thấy mất mặt vì chị ruột kết hôn với một công nhân nông trường, cho nên ngay cả việc lui tới thăm hỏi cũng không he mong muốn.
Nhưng chị gái ruột của cô dường như không hề có chút ngăn cách nào, còn muốn mua chân giò tiếp đãi cô.
Cô ấy có tiên mua chân giò không?
Không nói đến việc trong nhà khốn cùng, chỉ nói đến có một bà mẹ chồng ghê gớm ức hiếp ở trên, ngay cả việc trong nhà có khách đến thăm, đều chẳng thèm trả lời một câu giống như người chết vậy, trái lại để cô ay chạy ra tiếp đón, chốc chốc lại đảo mắt chê bai cô ấy không nấu cơm đàng hoàng, he trên người cô ấy có chút tiền, cũng đã sớm bị vơ vét sạch rồi, còn đâu mà mua chân giò cho Lục Mạn Mạn.
Chẳng lẽ lại lén lút mượn tiền để mua chân giò?
Lục Mạn Mạn không tránh khỏi việc không muốn tiếp tục ở lại đây, cô giải thích mục đích đến đây một cách đơn giản và rõ ràng: "Hôm nay em đến gặp chị là vì có chút chuyện, nấu cơm xong nếu chị có thời gian thì chúng ta ra ngoài nói chuyện?"
Cô vừa dứt lời, Lục Mạn Hương còn chưa kịp trả lời, thì trong phòng đã vang lên hai giọng nói ồn ào của trẻ con.
Một đứa nói: "Bà nội, bà giấu đồ tốt gì vậy... đồ hộp, đồ hộp, cháu muốn ăn đồ hộp, còn cả đồ ăn vặt nữa, đồ ăn vặt cũng là của cháu!"
Một đứa không cam chịu thua thiệt: "Cháu cũng muốn ăn đồ hộp, cháu còn muốn ăn đồ ăn vặt!"
Mụ già không đạt được mục đích, tức giận mắng: "Hai thằng khốn chúng mày ăn ăn ăn, chỉ biết ăn, những thứ đồ ngon này chúng mày có thể ăn sao? Bà nội sẽ cất đi, chờ đến lúc dùng để tặng cho người khác."
Hai đứa nhỏ lập tức khóc rống lên, không biết đụng phải thứ gì, bên ngoài truyền đến tiếng lốp bốp ồn ào như đánh trận.
Lục Mạn Hương vội vàng trách mắng: "Tiểu Quân, Tiểu Siêu, các con đừng ồn ào nữa!"
Lục Mạn Mạn sau đó quay đầu lại nhìn, mới nhận ra rằng hai đứa trẻ này chính là hai đứa trẻ suýt va vào cô, làm bẩn váy cô trước đó.
Không ngờ dg lại là hai đứa cháu trai rẻ tiền của cô.
Cô thật sự không thể chịu nổi tiếng ồn bên tai, dứt khoát nói với Lục Mạn Hương một câu: "Chị cứ làm việc trước đi, em đến chờ chị ở nhà hàng quốc doanh mà chị nói."
Nói xong thì đi ra ngay, không quay đầu lại.
Lúc đi ra ngang qua bên ngoài, thấy mụ già không chịu được tiếng khóc của hai đứa cháu, cho một hộp đồ hộp, hai đứa nhỏ lập tức tranh giành nhau như hai con khỉ. Kết quả là cướp lấy được cái hộp đã vỡ nát, lại khóc lóc náo động anh đấm một phát, em đấm một phát.
Lục Mạn Mạn vừa nhìn đã choáng váng đầu óc.
Nếu Lục Mạn Mạn không tận mắt nhìn thấy, cô sẽ không thể tưởng tượng được rằng chị gái ruột của nguyên chủ lại sống một cuộc sống sau hôn nhân ồn ào và hỗn loạn như vậy.
Mẹ chồng ích kỷ cay nghiệt, con cái thì không lễ phép làm cho người ta khó chịu, còn chồng thì vẫn chưa biết như thế nào nữa.
Con người trải qua cuộc sống như vậy được sao? Lục Mạn Mạn gần như chạy trốn khỏi nơi đó, đến nhà hàng quốc doanh và gọi bừa hai món ăn rồi từ từ đợi Lục Mạn Hương.
Có thể thấy rằng Lục Mạn Hương phải rất khó khăn mới có thể ra khỏi cửa, nhưng cô ấy vẫn cố gắng mỉm cười khi nhìn thấy em gái ruột Lục Mạn Mạn, nhìn thấy không có chân giò trên bàn, cô vội vàng gọi nhân viên phục vụ đưa món chân giò lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận