[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chuong 391: Chim En Phan Dan Bay Về Tây (3)

Chuong 391: Chim En Phan Dan Bay Về Tây (3)Chuong 391: Chim En Phan Dan Bay Về Tây (3)
Ông ấy nói xong thì chợt ho khan không ngừng, người giúp việc và một đám tiểu bối vội vã vây quanh.
Hà Gia Vinh cũng lo lắng cho sức khỏe của cha nuôi, nhưng những lời vừa rồi của cha nuôi đã làm tổn thương trái tim anh ta hết lần này tới lần khác, trong mắt anh ta đã lệ nóng lưng tròng, quơ quơ nắm đấm nói: "Hóa ra không phải là con không tài giỏi, mà là cha không hề có ý định thật lòng thật dạ nhìn nhận và đối đãi với con, đương nhiên là con không thể so sánh với cháu ngoại gái của cha rồi, con chỉ là một con chó được cha nuôi mà thôi!"
Lục Hướng Tùng ho khan ngày càng kịch liệt hơn.
Hoàng Ngọc Long đi tới thiếu chút nữa đã cho Hà Gia Vinh một cái tát, ông ta lên tiếng trách mắng: "Cậu đã khiến cha cậu quá thất vọng rồi, quay về đóng cửa suy ngẫm lại đi, khoảng thời gian này đừng qua đây nữa!"
Sau đó ông ta bảo hai người con trai kéo Hà Gia Vinh ra ngoài.
Một màn kịch náo nhiệt này cứ thế kết thúc, mọi người dần dần tản đi, trong phòng ngoại trừ Lục Hướng Tùng thì chỉ còn lại hai người là Lục Mạn Mạn và Lục Mạn Hương. Lục Mạn Hương thấy cậu mình khó khăn lắm mới trở lại bình thường, cô ấy cũng biết lúc này không nên hỏi nhiều, nhưng vẫn không nhịn được nói: "Cậu, cậu muốn em gái cháu làm người thừa kế sao, tại sao trước đây cậu chưa từng tiết lộ chuyện này?"
Lục Hướng Tùng trầm giọng đáp: "Cháu cũng không đồng ý?"
Lục Mạn Hương vội vã lắc đầu: "Đương nhiên Mạn Mạn có thể đảm đương được vị trí đó, nhưng cậu bảo Chu Nghiêm Phong phải làm sao đây, cậu muốn vợ chồng hai đứa nó phải mỗi người một ngả từ đây sao?"
Lục Hướng Tùng thấy điều mà cô ấy quan tâm tới lại là việc này thì lúc này vẻ mặt ông mới hòa hoãn một chút: "Chuyện này cháu không cần phải lo, bọn cậu sẽ để cho Mạn Mạn tự quyết định."
Sau đó ông ấy bảo Lục Mạn Hương cũng ra ngoài đi.
Lục Mạn Hương nghe ra cậu mình tâm ý đã quyết, không chịu nghe ai khuyên nhủ nữa, trước khi ra ngoài cô ấy còn nắm lấy tay Lục Mạn Mạn, kêu cô nhất định phải suy nghĩ cho tường tận rõ ràng, nhưng cho dù cô có đưa ra quyết định như thế nào thì người làm chị như cô ấy cũng đều sẽ sẵn lòng ủng hộ cô.
Sau khi Lục Mạn Hương ra ngoài, Lục Hướng Tùng đưa tay về phía Lục Mạn Mạn: "Mạn Mạn, lại đây" Lục Mạn Mạn đến giờ vẫn nghĩ không ra tại sao người được chọn lại là mình, nhưng cô cũng không xoắn xuýt về vấn đề này quá nhiều, chưa nói đến chuyện số người ủng hộ cô chiếm đại đa số, mà cho dù không có ai ủng hộ thì chỉ cần cô gặp được thời cơ như thế này, cô tin rằng mình có thể làm được đến mức tốt nhất, từ trước tới nay cô vẫn luôn tràn đầy sự tự tin vào bản thân mình, xuất phát từ ý muốn của cô ngay từ đầu thì cô cũng sẵn lòng tiếp nhận một cuộc sống có nhiều tính khiêu chiến hơn.
Ai lại không mong muốn mình có được một nền tảng tốt hơn cơ chứ, ngay đến người không quá coi trọng quyền lực như chồng cô mà cũng hy vọng bản thân có thể thăng quan tiến chức, còn không phải là muốn phát huy hết năng lực của bản thân ở một địa vị tốt hơn, đồng thời cũng làm được nhiều việc hơn hay sao.
Nếu như cô có thể sở hữu một công ty địa Ốc thì cô không cần phải cố chấp ở lại cái công ty thời trang nhỏ nhoi kia nữa, cô có thể làm nhiều dự án lớn hơn, lập ra một mục tiêu sống lớn hơn xa hơn, từ đó thu được cảm giác thành tựu mà một công ty thời trang còn lâu mới có thể so sánh được!
Cô lại gần đặt tay mình vào tay Lục Hướng Tùng, nhưng trong lòng vẫn chất chứa tâm sự nặng nề, cô ước chừng biết rằng tiếp theo đây cậu mình sẽ chuẩn bị nói những lời gì.
Bây giờ trong đầu cô chỉ nghĩ tới chuyện làm thế nào để nói rõ với Chu Nghiêm Phong, đầy đầu đều là những suy nghĩ làm sao tranh thủ lấy được lợi ích tối ưu nhất, lại làm thế nào để vừa không bỏ lỡ cơ hội tốt này mà vừa có thể giành được sự vừa lòng hết mức của chồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận