[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 387: Công Ty Bất Động Sản 6) _

Chương 387: Công Ty Bất Động Sản 6) _Chương 387: Công Ty Bất Động Sản 6) _
Chu Nghiêm Phong nghĩ ít nhất cô sẽ hỏi lại anh, tại sao anh không tin vào tình cảm của chúng ta?
Cho anh một câu này thôi là đủ rồi.
Cô không biết mình đã nói nhiều lý luận không thực tế, anh nghe như cô đang chột dạ vậy.
Chu Nghiêm Phong không tin cô không yêu anh, nhưng tình yêu của cô quá dè dặt, ngay cả ngày đồng ý lời cầu hôn của anh, cô cũng không muốn nói ra.
Anh cũng không trách được cô, nói trắng ra là cô có trải nghiệm như vậy, nhất định cô không thể yêu một người mà không giữ lại gì, từ lúc bắt đầu cô chưa từng nghĩ tới sẽ ở bên anh lâu dài, bọn họ có thể ở bên cạnh nhau đều là kết quả anh tranh thủ được.
Loại vấn đề này thảo luận tiếp nữa cũng không có ý nghĩa gì.
Chu Nghiêm Phong chỉ có thể hy vọng lần này anh thật sự buồn lo vô cớ, anh không muốn cô cảm thấy anh quá tính toán chỉ li, vậy nên anh chuyển chủ đề, chỉ nói rằng anh nhớ cô.
"Năm ngoái anh đi công tác diễn tập, khi anh sắp đi, em còn nhớ em đã nói gì không?"
"Em nói, vào buổi sáng khi em thức dậy, em muốn gặp anh."
"Đây là điều anh muốn nói bây giờ, anh muốn mở mắt thức dậy có thể nhìn thấy em, Mạn Mạn."
"Anh không thể đợi thêm một ngày, một giờ, một phút dư thừa nào nữa."
Giọng nói trầm thấp khàn khàn của anh từ trong microphone truyền ra, tràn ngập nhớ nhung khó tả, trong lòng Lục Mạn Mạn lan tràn từng đợt từng đợt có chút đau đớn, cuối cùng không có cách nào bỏ qua yêu cầu của anh nữa.
Cô vội hỏi: "Ông xã anh đừng lo lắng, mùng sáu phải không, em nhất định sẽ trở về. "
Chu Nghiêm Phong biết cô không phải không yêu anh, anh thở phào nhẹ nhõm, sau đó cười nói: "Hôm đó anh đón em ở bến cảng trước, anh sẽ dành ra vài ngày, chúng ta đi dạo Dương Thành thật vui vẻ, coi như ông xã em bồi thường cho em vì đã không đón sinh nhật cùng em nhé?"
Lục Mạn Mạn đương nhiên đồng ý, nếu mỗi năm anh có thể dành vài ngày để cùng cô đi dạo khắp nơi một vòng, đó cũng là điều cô mong đợi!
Sau đó cô hỏi thăm tình hình trong nhà, trước khi đến Hồng Kông, trong nhà nhận được thư của anh trai, con bác cả, nói sẽ về nhà ăn Tết, mấy ngày trước cô có nghe Chu Nghiêm Phong nói anh trai của anh đã trở về.
Ngay cả chị dâu cũng từ nước ngoài quay vê.
Lục Mạn Mạn nói: "Vậy chị ấy cũng trở về nhà chúng ta? Ỡ nhà chúng ta bên này cùng ba mẹ ăn Tết sao?"
Chu Nghiêm Phong nói phải, nhưng không khí trong nhà có chút gượng gạo giả tạo, lão phu nhân và lão gia đương nhiên rất vui mừng về sự đoàn tụ của con trai cả và con dâu. Chu Bình cùng Chu Chi Chi là hạnh phúc nhất, Chu Chi Chi từ khi mẹ trở về liền rất bám mẹ, ngày nào cũng một tấc không rời, theo sát mẹ.
Nhưng anh trai của anh có lẽ đối với chị dâu cảm thấy trong lòng có ngăn cách, sau khi hai người trở về, họ rất ít khi một mình ở cùng một chỗ, cũng ít trao đổi với nhau.
Hôn nhân có thể tiếp tục hay không lại là chuyện khác.
Lục Mạn Mạn không muốn nói nhiều về điều này, chỉ hỏi: "Vậy năm sau, anh cả phải về thủ đô công tác ở đơn vị bên kia, đúng không?"
Chu Nghiêm Phong nói: "Trước khi chị dâu về nước cũng đã liên hệ với một công ty ngoại thương ở thủ đô. Họ chỉ là vì bọn trẻ, phỏng chừng trong khoảng thời gian ngắn vẫn phải trở về nhà lúc trước."
Điều Lục Mạn Mạn muốn hỏi là Chu Bình và Chu Chi Chi, bọn nhỏ muốn quay về với bố mẹ không?
Chu Nghiêm Phong mỉm cười, hỏi lại: "Nếu không thì sao?"
Anh nói: "Nói về Chi Chi thì dễ. Chỉ cần nhập học trường mẫu giáo trực thuộc đơn vị nghiên cứu khoa học của anh trai là được, Chu Bình cần phải làm một số thủ tục để chuyển sang trường khác. Cả hai cháu đều nhớ em, trước khi đi muốn gặp thím, cha mẹ lần này cũng đi theo cùng, một mặt giúp chăm sóc Chi Chi, một mặt lo lắng hôn nhân của họ cuối cùng sẽ ra sao... Tóm lại, cha mẹ trước khi đi cũng hy vọng em trở về, có thể đoàn tụ một nhà." ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận