[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 271: Thiện Chí (1)

Chương 271: Thiện Chí (1)Chương 271: Thiện Chí (1)
Kết quả vừa nhìn ánh mắt cô, mắt cô hơi mở to lại thấy không thích hợp, sau đó lại một phen đoạt lấy áo len tự mình trùm qua đầu.
Vô cùng bình tĩnh nói cô tự mình làm.
Chu Nghiêm Phong nói: "Được."
Anh quay mặt đi không dám chọc chuyện bất cẩn vụng về của cô.
Nhưng khóe môi vẫn không nhịn được mà cong lên.
Lục Mạn Mạn mặc áo len vào, nhìn Chu Nghiêm Phong đang chăm chú đóng gói đồ đạc dường như không chú ý đến thái độ có chút khác thường hôm nay của cô, sau khi bình tĩnh lại, cô hỏi: "Dì Hách gọi điện thoại nói gì vậy?”
Chu Nghiêm Phong cố gắng không nhìn về phía cô, giọng điệu tùy ý mà nói: "Dì ấy nói là khi ngồi ăn cơm nghe nói em muốn mua nhà, vừa hay bên chỗ bà ấy có hai căn đang rao bán, hỏi xem khi nào thì em có thời gian, có muốn qua xem hay không?"
"Kiểu nhà như thế nào?"
"Bà ấy nói là em đi qua rồi sẽ biết."
Lục Mạn Mạn có chút vui vẻ, cô không ngờ được mẹ Bùi lại là người thú vị như vậy.
Cô lập tức nói: "Em đi!" Khoé mắt Chu Nghiêm Phong nhìn thấy cô đã mặc xong quần áo, đang vén chăn một tay vừa gom lấy tóc dài vừa cúi đầu tìm dép lê ở mép giường.
Anh thấy vậy thì cong lưng đem dép lê để dưới chân cô.
Sau đó cười cười nói: "Được rồi, lát nữa anh sẽ gọi cho bên kia giúp em."
Lục Mạn Mạn vừa mới xuống giường đang chuẩn bị đi rửa mặt thì thấy anh đang đóng khoá va li, cô đột nhiên nhớ tới gì đó, nói: "Đợi đã."
"Hai cái quần mới kia lấy ra đi, với lại quyển sách quảng cáo trang phục nữa, bỏ chúng vào bao hết cho em luôn."
Cơ hội luôn dành cho người có chuẩn bị.
Lục Mạn Mạn có trực giác rằng hôm nay cô không chỉ đi xem mỗi nhà thôi đâu, không chừng còn có thể tiếp xúc đến những mối quan hệ xung quanh của mẹ Bùi nữa, chỉ là xưởng quần áo chụp sách quảng cáo trang phục để quảng bá ra bên ngoài không tốt chút nào, mắt thẩm mỹ gì mà quê muốn chết, phải trở về đề xuất một chút với giám đốc Từ làm lại một cái khác cao cấp tỉnh xảo hơn mới được, việc quảng cáo sản phẩm cũng rất quan trọng.
Cô nghĩ một lúc rồi lại nói: "Hai cái quần không được đặt chung với nhau, để đưa một cái cho dì Hách, anh xem thử có thể lấy cái gì để gói lại không... ?" Lời còn chưa dứt thì Chu Nghiêm Phong lấy ra hai tờ giấy dai từ chỗ tường kép.
Lúc thu dọn hành lý, anh nghe nói cô muốn mang thêm hai cái quần nữa lập tức nghĩ tới, nếu như dựa theo tính tình của cô, thì kể cả khi đi chơi có khi cô cũng sẽ không bỏ qua việc quảng bá sản phẩm của mình đâu, vì để đề phòng đến lúc đó không có túi quà tặng phù hợp, nên anh đã mang thêm vài tờ giấy dai.
Lục Mạn Mạn lại càng thêm kinh ngạc đối với sự chu đáo mọi mặt này của anh, người này trong tương lai, chắc chắn sẽ là một bí thư xuất sắc.
Đứng ở sau lưng anh, nhìn thấy đôi tay thon dài xinh đẹp đang thong thả ung dung mà gói chiếc quần lại, ngay cả gói cũng gói ra viền ra góc, trông cũng rất chỉn chu.
Lục Mạn Mạn lập tức...
Cô nhanh chóng chạy đi chỗ khác.
Sau khi Lục Mạn Mạn rửa mặt xong, thì Chu Nghiêm Phong cũng giúp cô đóng gói xong đồ đạc, cũng đã pha xong sữa bột cho cô ấy rồi.
Lục Mạn Mạn uống xong sữa thì Chu Nghiêm Phong đưa cô đến nhà ăn để ăn cơm, sẵn tiện gọi điện thoại cho mẹ Bùi luôn.
Mẹ Bùi nói bà sẽ qua đón Lục Mạn Mạn.
Nhưng Chu Nghiêm Phong lại để Tiểu Từ đưa Lục Mạn Mạn đi. Anh nói ra lý do: "Trước tiên cứ để Tiểu Từ đưa em đi xem hai ngôi nhà kia ở cục quản lý bất động sản, rồi lại đến chỗ dì Hách, em xem kỹ hai ngồi nhà đó để có cái mà lựa chọn."
Anh còn nói: "Anh để Tiểu Từ đi theo, để em có xe của chính mình, có gì trở về cũng thuận tiện hơn."
Lục Mạn Mạn cảm thấy anh không yên tâm để cô đi ra ngoài một mình với người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận