[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chuong 345: Di Can (3)

Chuong 345: Di Can (3)Chuong 345: Di Can (3)
Lão gia và lão phu nhân chờ không nổi nữa, lão phu nhân bắt đầu thăm hỏi xem thân thể cô dạo này như thế nào, kinh nguyệt có ổn định không.
Lục Mạn Mạn từng nhìn thấy cuốn lịch treo trong nhà có một ngày được đánh dấu rất quan trọng, là ngày Chu Nghiêm Phong về nhà lần trước, lão gia và lão phu nhân hẳn là đang tính toán thời gian.
Trùng hợp thay, trong quân khu cũng có hai người vừa sinh em bé, lão phu nhân còn dẫn cô đi nhìn đứa bé đó.
Lục Mạn Mạn bị áp lực vô hình đè nặng, cô hỏi bác sĩ tình trạng như vậy có phải là mang thai giả không
Nhưng trong lòng cô lại cực kỳ bất an.
Chủ yếu là lần trước Chu Nghiêm Phong trở về, cô đã quá sơ suất, cũng vì nhớ anh quá nên đã... lúc trước ngủ với anh hai lần, tuy là chưa làm đến bước cuối, nhưng quan trọng là anh không mang bao, cô còn ôm tư tưởng may mắn, chắc sẽ không đến mức có thai đâu.
Vài hôm trước đụng phải Triệu Nhạn, cô ta cũng mang thai!
Ông trời dường như đang muốn ám chỉ cho cô điều gì đó.
Lục Mạn Mạn hi vọng mình không bị Triệu Nhan lay cho mang thai.
Hôm sau, Chu Nghiêm Phong trở về, anh ngồi xe riêng trở về, có tài xế đưa đón.
Có điều lúc trở về là trời đã về đêm.
Chu Nghiêm Phong không định về nhà làm phiền cha mẹ nghỉ ngơi, anh sớm đã gọi điện thoại cho Lục Mạn Mạn bảo cô chờ, anh muốn sang đó tìm cô.
Khi nghe tiếng xe ô tô từ bên ngoài truyền đến, Lục Mạn Mạn khoác một lớp áo xuống dưới mở cửa cổng.
Cổng vừa mở ra, Chu Nghiêm Phong còn chưa đợi tiểu Từ lái xe rời đi, đã vội vươn tay ôm cô vào lòng.
Lục Mạn Mạn đương nhiên là rất nhớ anh, nhìn thấy hình bóng người mình thương đang đứng ở trước mắt, nghe được hơi thở của anh ấy, nhớ nhung trong lòng đã sắp nổ tung.
Nhưng tâm trạng cô hiện tại khá phức tạp và rối rắm.
Chu Nghiêm Phong cúi đầu xuống hôn trán cô, khuôn mặt dán lên gò má cọ cọ, sau đó phát hiện nhiệt độ cơ thể của cô có hơi cao, lúc này mới thấy không ổn.
"Em sao vậy, bị bệnh ư? Không thoải mái chỗ nào sao?”
Em sao vậy? Bị bệnh ư? Không thoải mái chỗ nào à?
Lục Mạn Mạn mấy ngày nay mỗi ngày đều lo lắng hoảng hốt không biết mình có mang thai hay không, cũng không có cách nào xác định, cho dù bình thường cô cũng là một cô gái mạnh mẽ, nhưng cũng chỉ là một cô gái trẻ tuổi chưa từng đụng đến chuyện tình yêu và tình dục, lần đầu đụng phải loại chuyện này, bên người lại không có ai để kể ra, trong lòng đã khó chịu đến không thể chịu nổi.
Chu Nghiêm Phong tuy là lo lắng cô, nhưng anh không hỏi thì mọi việc còn bình thường, đằng này anh cứ liên tục đặt câu hỏi đánh trúng sự bực bội của cô.
Trong nháy mắt, ấm ức tràn đầy cả người: "Đều tại anh!”
Cô đấm vào lồng ngực cứng rắn của anh mấy cái, lời vừa mới ra khỏi miệng, giọng nói đã nghẹn ngào.
Chu Nghiêm Phong biết cô ngoài mặt là người vừa hoạt bát vừa hào phóng, trên mặt luôn luôn mỉm cười, nhưng thật ra là một cô gái đặc biệt mạnh mẽ và kiên cường, mọi việc đều tự mình gánh vác, bị ấm ức cũng sẽ không lên tiếng.
Cô đã từng khóc bao giờ đâu?
Anh lập tức luống cuống.
Xưa nay dù cho anh có dẫm lên mìn thì cũng có thể bình tĩnh tỉnh táo xử lý, đây vẫn là lần đầu hoảng sợ đến vậy, đem người ôm vào ngực hỏi cái này là thế nào, ngoan, không khóc, có phải cả người rất khó chịu hay không?
Cởi áo khoác quân đội trên người quấn cô chặt lại, chuẩn bị mang cô đến bệnh viện.
Lục Mạn Mạn cũng chỉ là nhất thời không khống chế tốt cảm xúc của mình, mới có thể ở trước mặt anh làm ra dáng vẻ như vậy, cô nào dám cùng anh đến bệnh viện, lỡ như khám xong chuyện mang thai trở thành sự thật, anh sẽ làm thế nào?
Sẽ khuyên cô đem đứa trẻ sinh ra, sống cuộc sống một nhà và những đứa trẻ yên bình cùng với anh?
Lục Mạn Mạn không muốn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận