[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 243: Suối Nước Nóng (2)

Chương 243: Suối Nước Nóng (2)Chương 243: Suối Nước Nóng (2)
Nhìn thấy sắc mặt xán lạn của cô, anh không nhịn được hôn lên má cô lần nữa, hôn lên má vẫn chưa đủ, lại hôn lên chiếc miệng nhỏ hơi sưng tấy do bị anh hôn từ trước.
Lục Mạn Mạn ghét bỏ đẩy anh ra: "Hôn thì hôn đi, còn phải cướp đồ ăn trong miệng của em."
Nói xong, cô dùng khăn tay lau miệng, lại lau lên cả trên mặt, biểu tình càng ghét bỏ, quay đầu lấy nước ấm súc miệng xong mới chịu ngừng lại.
Chu Nghiêm Phong: "..."
Anh cũng mắc bệnh sạch sẽ, nhưng anh chưa bao giờ ghét nước bọt của cô, ngày hôm qua đè cô xuống giường đút quýt cho cô ăn, cô vẫn ăn rất thích thú.
Nhưng lúc này lại ghét bỏ rõ ràng đến như vậy.
Chu Nghiêm Phong nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy cô đang cố ý bới lông tìm vết, mỗi lần vào lúc anh cảm thấy hai người càng gần gũi nhau hơn, hai lần cô đều rất mỉa mai anh, cũng giống như lần trước đột ngột trả tiền lại.
Thái độ ít nhiều lúc nóng lúc lạnh.
Lấy đi những quả hồng đông cô ăn còn sót lại, để cô nằm một bên nghỉ ngơi còn anh thì đến bên kia ăn cơm.
Lục Mạn Mạn chợt nhận ra ga trải giường không còn giống hôm qua nữa.
Hỏi anh tấm ga trải giường từ hôm qua ở đâu.
Chu Nghiêm Phong trả lời: "Dọn đi rồi."
Lục Mạn Mạn cười nói: "Vẫn muốn giữ lại làm vật gia truyền cơ. "
Chu Nghiêm Phong không nói tiếp, ăn hai miếng mì rồi bắt đầu xem qua tài liệu.
Lục Mạn Mạn dừng lại, nằm trên giường buồn chán lật xem truyện.
Mấy cuốn truyện như vậy Chu Nghiêm Phong tìm được mười mấy cuốn, trong đó có truyện đăng nhiều kỳ, càng nhiều là những loại truyện ngắn về thể loại gây tiếng vang trong xã hội, chẳng hạn như liên quan đến trọng nam khinh nữ, bắt nạt chà đạp hàng xóm láng giềng, còn có cái gì mà nam nữ ngoại tình trong hôn nhân, tính ứng dụng trong truyện rất cao.
Lục Mạn Mạn thích thú theo dõi.
Đợi đến khi Chu Nghiêm Phong ăn xong bữa, hai người bèn đi tắm.
Có một cái hồ nhỏ lộ thiên, sương mù bao phủ tầng tầng bên trên, quấn một chiếc khăn lớn sau đó tiến vào bên trong hồ nước, nước nóng làm cho lỗ chân lông toàn thân nở ra, khiến người ta thoải mái không chịu được.
Bông tuyết rơi rớt trên bầu trời, chưa rơi xuống đến hồ đã bị hòa tan. Chu Nghiêm Phong phòng cho bạn gái không bị trượt ngã, cánh tay vòng về phía sau eo nhẹ nhàng ôm lấy cô, nghĩ tới điều gì đó lên tiếng: "Ngâm xong thì anh chụp vài bức cho em, tối nay chúng ta đổi chỗ ở."
Lục Mạn Mạn hơi nhắm mắt, nghi hoặc hỏi: "Tại sao?”
"Đưa em vào thành phố sống, em không phải..."
Lời còn chưa nói hết, phía trước truyền đến giọng nói ngăn chặn của Tiểu Từ: "Đừng vào đừng vào, bên trong đã có người rồi!"
Một giọng nữ thanh tú đáp: "Có người thì sao, sống ở cùng một sân trong, có người vào được, tôi cũng vào được!"
Tham mưu Hàn lại giải thích bằng giọng vui vẻ, nhưng đối phương vẫn không hề nao núng.
Lục Mạn Mạn không nghe thấy gì, vẫn thoải mái thong thả ngâm mình trong hồ nước nóng.
Chu Nghiêm Phong nhìn cô một cái, nuốt lại lời nói trên môi, dùng lực nhẹ vòng tay ôm lấy eo cô, ôm cô vào lòng, sau đó nhắm mắt, bình tĩnh lại.
Một lúc sau tiếng tranh cãi phía trước dần dần nhỏ đi, cho đến khi hoàn toàn biến mất, sân sau trở về dáng vẻ yên tĩnh.
Suối nước nóng không thích hợp ngâm quá lâu, nửa giờ sau, Chu Nghiêm Phong cảm thấy thế là đủ rồi, sau đó bế cô trở về phòng tắm rửa. Sau khi Lục Mạn Mạn ngâm mình trong suối nước nóng, toàn thân càng trở nên mềm nhũn không chút sức lực, Châu Nghiêm Phong mặc quần áo giúp cô, ôm đến ban công để chụp ảnh.
Tham mưu Hàn lấy máy ảnh chụp ảnh cho hai người bọn họ.
Tiểu Từ đi thu dọn đồ đạc.
Cô gái lúc đó làm am ï chuyện muốn vào suối nước nóng dễ thấy chính là bạn thân của người đồng chí nữ tóc ngắn kia, thò đầu ra ngoài cửa sổ lưới, hét lên: "Ôm nhau giữa ban ngày ban mặt, có chút đạo đức nào không vậy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận