[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 259: Đồng Hồ Deo Tay (2)

Chương 259: Đồng Hồ Deo Tay (2)Chương 259: Đồng Hồ Deo Tay (2)
Kỳ thật cha Bùi cũng nghĩ người kia sẽ trở thành con rể ông ấy, khi đó ít nhiều cũng có điểm dung túng cho hành động của con gái. Nhưng không nghĩ tới cuối cùng chuyện sẽ phát triển thành dáng vẻ kia, nghĩ lại cũng cảm thấy áy náy.
Nghe vợ nói có thể con gái lại gây thêm phiền phức cho người ta, lập tức liền nói con gái nghịch ngợm, tuyên bố chờ trở về muốn giáo huấn Bùi Cẩm. Sau đó bảo mẹ Bùi tìm xem chỗ nào thích hợp để mở tiệc chiêu đãi khách, bên này ông ay sẽ hỏi thăm chỗ ở của vợ chồng Chu Nghiêm Phong.
Lúc này mẹ Bùi mới cúp điện thoại.
Bên này Chu Nghiêm Phong cùng Lục Mạn Mạn đã đến cửa hàng bách hóa.
Quả thật Lục Mạn Mạn rất thích đi dạo cửa hàng bách hóa, hơn nữa thời điểm này rất nhiều thứ chỉ có cửa hàng bách hóa ở thành phố lớn như thủ đô Thân Thành mới có quầy chuyên bán, chẳng hạn như quần áo giày dép túi xách nhập khẩu, còn có các mặt hàng xa xỉ như đồng hồ đeo tay, trang sức.
Nhưng mà giá cả cũng không hề rẻ.
Tuy rằng Lục Mạn Mạn có thể kiếm tiền, nhưng thời gian kiếm tiền cũng phải sau khoảng nửa năm nữa. Hai cửa hàng đều cần chừa chút tài chính dự phòng lúc khẩn cấp, số tiên nhiều nhất cô có thể điều động trong tay là hai mươi vạn nhân dân tệ. Vốn di định để lại năm sau dùng mua xe, tới kinh nổi hứng mua tứ hợp viện, nếu mua tứ hợp viện, khẳng định càng nhiều càng tốt. Hiện tại còn không biết đến cuối cùng phải tốn bao nhiêu tiền, cho nên nếu không phải đồ vật thật sự rất thích, ngoài ra có thể không mua sẽ không mua.
Cô dạo một vòng cũng chỉ mua một chiếc áo khoác lông dê phục cổ nhập khẩu từ Âu Mỹ, dùng nguyên liệu rất cao cấp. Màu trắng thuần, cổ âu phục kết hợp hai màu đen trắng, chiết eo, phía dưới có vài nếp gấp, giống như váy.
Tổng thể có thể tôn lên đường cong đẹp mắt.
Chân mang một đôi giày cao gót, đeo một đôi bao tay nhung, chắc chắn là cô gái Âu Mỹ thời thượng.
Lục Mạn Mạn lập tức mua cái này, lại mua cho Chu Nghiêm Phong một cái thắt lưng da bò màu đen thuộc một nhãn hiệu ở Thân Thành. Nhìn thấy một loại nước uống, nghe nói là sản phẩm dinh dưỡng đa năng mới đưa ra thị trường, thuận tiện mua hai hộp cho lão thái thái và lão gia. Còn mua cho Chu Binh mấy quyển sách báo, Chu Chi Chỉ là một con búp bê nhựa nhập khẩu từ Tây Dương.
Chu Nghiêm Phong nói: "Mua cho bản thân em là được."
Lục Mạn Mạn không thèm phản ứng lại anh, tuy nhiên khi trả tiền vẫn là anh nhanh tay hơn một bước, thanh toán tiền. Lục Mạn Mạn liếc anh một cái, muốn nói không cần, đàn ông chủ động trả tiền xác thật rất ga lăng. Nhưng tự cô hiểu rõ cái trình độ tiêu xài của mình, không phải mỗi tháng hai trăm nhân dân tệ tiền trợ cấp của anh có thể bù nổi, nhưng mà ngẫm lại năm trước anh còn hai vạn tệ, cũng lập tức không nghĩ nhiều nữa.
"Đi, đi xem đồng hồ đeo tay."
Chu Nghiêm Phong nắm tay cô đi vào quầy chuyên bán đồng hồ đeo tay.
Mắt Lục Mạn Mạn sáng lên, lại có đồng hồ Rolex vàng, ở giữa còn có một vòng tròn kim cương nhỏ sáng lấp lánh, vô cùng xinh đẹp.
Nhân viên bán hàng giới thiệu nói cả nước cũng chỉ có 5 cái, hiện tại kinh thành có hai cái này, đàn ông mang lên đặc biệt khí phái.
Cũng không hẳn là khí phái, đến lúc người đều năm mươi sáu mươi, sáu mươi bảy mươi, cái này hơn 3000 nhân dân tệ, giá cả rành rành ra đó.
Lục Mạn Mạn suy đi tính lại, loại đồng hồ này có nhiều cái phiền phức, 3000 tệ mua một cái đồng hồ, còn không bằng tranh thủ lấy hai bức tranh thư pháp.
Hôm nay Chu Nghiêm Phong mang cô tới đây, chủ yếu là mua cho bạn gái một cái đồng hồ nữ.
Anh nói: "Nhìn các kiểu nữ một chút, chọn cái mà em thích."
Vốn dĩ Lục Mạn Mạn cũng muốn mua đồng hồ đeo tay, nhưng cửa hàng quốc doanh ở thành phố Thiên Khánh không thấy có chiếc nào đẹp, hơn nữa Chu Nghiêm Phong cho cô chiếc đồng hồ của anh, nên cô cũng không cần mua vội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận