[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 251: Ghen Ti (3)

Chương 251: Ghen Ti (3)Chương 251: Ghen Ti (3)
Thế nhưng: "Em vẫn chưa học được cách đau lòng vì người khác."
Cô thì thầm vào tai anh: "Có điều không phải là không thể yêu anh."
Nói xong bèn ấn anh xuống dưới thân mình.
Lục Mạn Mạn chưa bao giờ chủ động hôn anh, cô luôn để anh chủ động hôn, từ nụ hôn dịu dàng ngây ngô đầu tiên cho đến nụ hôn thành thục sau này, cô đều được cảm nhận và tận hưởng toàn bộ quá trình.
Cô vẫn chưa từng chủ động hôn anh một cách đàng hoàng.
Môi cô áp sát vào môi anh, hôn lên môi anh như chuồn chuồn lướt qua mặt nước, thấy mí mắt anh rũ xuống, hơi thở trở lên bất ổn, cô nắm lấy cằm anh cúi người xuống hôn thật sâu.
Trước kia hai người lên giường quá nhanh, quần áo tùy tiện ném xuống giường, quần của anh treo ở đầu giường, cô vừa rút thắt lưng ra vừa hôn anh, vừa rút dây lưng ra từng chút từng chút một.
Chu Nghiêm Phong đắm chìm trong nụ hôn của cô, đợi đến khi nhận ra tay mình đang bị trói thì đã quá muộn.
Cô không biết mình muốn làm gì, bởi vì không biết mà sắc mặt trở nên ửng đỏ, ngực cũng đang phập phồng. Lục Mạn Mạn rất rõ ràng làm sao có thể trói được người như anh, một bên túm dây lưng phòng ngừa anh tránh thoát, một bên rời khỏi môi anh chuyển qua mí mắt anh, nhẹ nhàng hôn lên nói: "Anh ngoan một chút, nếu không thì em sẽ không chơi với anh nữa."
Yết hầu Chu Nghiêm Phong lên xuống một hồi lâu: "Em đừng quá nóng vội."
Sau đó dường như đã đồng ý, nhắm mắt lại, nghiêng đầu sang một bên.
Lúc Bùi Cẩm đi tắm suối nước nóng, Triệu Nhạn ở lại trong phòng mà không đi theo. Cầm bộ bài trên bàn lên nhàm chán tráo qua tráo lại, thỉnh thoảng lại nhìn ra cửa sổ.
Không phải xem khi nào Bùi Cẩm trở về mà để xem Bùi Vọng Tân đến khi nào thì ra khỏi phòng làm việc.
Thời gian từng chút trôi qua, chờ rất lâu vẫn không nhìn thấy Bùi Vọng Tân ra ngoài, cô chờ đợi tới mức bực bội, trong lòng cũng dần dâng lên sự hối hận.
Ngay cả Bùi Cẩm cũng nói cô chưa bao giờ cho Bùi Vọng Tân một sắc mặt tốt.
Thật ra không phải cô muốn cho anh ay sắc mặt tốt, chỉ là mỗi lần quay về nhìn thấy anh ấy nói nói cười cười cùng người phụ nữ khác thì cô lại không kiềm chế được mà tức giận. Hết lần này đến lần khác hạ thấp anh trước mặt người khác, nói anh lang thang không đáng tin cậy, nói anh không biết đã đi tìm bao nhiêu đối tượng rồi, cũng đơn giản là muốn được anh ay chú ý..
Thật ra nghĩ lại thì anh ấy cũng không đến mức tồi tệ như cô nói, chẳng qua là trời sinh anh ấy có bộ dạng thu hút nữ nhân thôi. Còn cà lơ phất phơ thích đùa giỡn khua môi múa mép, cũng không phải không đáng tin. Nếu anh ấy không đáng tin thì không thể thân thiết được với Chu Nghiêm Phong từ lúc anh học đại học. Về phần thay đổi đối tượng, muốn trách chỉ có thể trách công việc tồi tệ kia của anh ấy. Mỗi lần quay về mới tìm được đối tượng không quá mấy ngày thì lại tới phiên của căn cứ đặc huấn. Khó khăn lắm mới xong thì đối tượng cũng sớm chạy mất rồi, không phải lại tìm thêm một lần nữa sao.
Triệu Nhạn càng nghĩ càng hối hận, nhất là khi nhớ tới năm ngoái Bùi Vọng Tân suýt chút nữa gặp chuyện không may. Mới đầu gặp cô ta cũng không quan tâm mà lại đấu võ mồm với anh ấy, còn mắng đầu óc anh ấy có bệnh khiến trong lòng cô ta càng thêm hối hận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận