[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 253: Quá Tàn Nhẫn (2)

Chương 253: Quá Tàn Nhẫn (2)Chương 253: Quá Tàn Nhẫn (2)
Anh đưa tay che lên cái bụng bằng phẳng của cô, thấp giọng hỏi: "Thuốc mỡ bôi không có tác dụng, còn đau phải không."
Làm sao lại không đau.
Lục Mạn Mạn cắn lên tay anh một cái.
Nghĩ đến đêm qua lại cắn anh đau hơn.
Nhưng trên người cô như nhữn ra, cắn người không dùng được nhiều sức huống chỉ cơ thể của anh cơ bắp cứng rắn.
Chu Nghiêm Phong nhìn vẻ mặt cô thấy cô chưa hả giận nên đưa bàn tay qua.
Lục Mạn Mạn cắn hai hàm răng lên, bỗng nhớ tới anh đã đánh nhau với kẻ bắt cóc, tay kia bị thương phải khâu lại, không biết khi nào đôi tay này lại làm cống hiến vĩ đại. Nên đang cắn bên miệng thì đổi thành nghiến răng không nặng không nhẹ.
Chu Nghiêm Phong có cảm giác giống như bị con vật nhỏ cắn, lòng bàn tay trở nên ngứa, đợi tới khi cô cắn đủ rồi thì không nhịn được ôm cả chăn cả người vào trong ngực.
Đêm hôm qua không nhịn được khiến người ta mệt mỏi, đang định đưa cô đi ngâm nước nóng với ăn chút đồ này nọ thì chợt nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài. Lát sau Tiểu Từ vào được.
Chu Nghiêm Phong hỏi: "Sao vậy."
Tiểu Từ đứng bên ngoài tấm ngăn nói: " Đích nữ họ Triệu nói chị họ của trung đội Bùi có việc đi trước, để cô ta ở lại bên này không trở vê được. Muốn hỏi thủ trưởng có thể hỗ trợ gọi người lái xe giúp cô ta trở về thành hay không."
Tinh thần Lục Mạn Mạn lập tức tỉnh táo lại, không đợi Chu Nghiêm Phong mở miệng đã nói trước: "Nói với cô ta, để cô ta bắt xe buýt số 11 vê."
Trong lòng Tiểu Từ rất muốn mắng người, đích nữ họ Triệu kia thật không phúc hậu, thủ trưởng của cậu ấy đang dỗ dành phu nhân thì cô ta nhảy ra khiến người ta không thoải mái. Nhìn thủ trưởng nhà cậu ấy và phu nhân giống như có thù oán với nhau. Kết quả lúc này cần nhờ thì vất hết mặt mũi, không biết xấu hổ muốn gọi người phái xe đưa cô ta trở về, còn không biết xấu hổ tìm tới cửa.
Cậu ấy hy vọng thủ trưởng không đáp ứng.
Nghe thấy phu nhân nói thì ngốc một chút, xe buýt số 11?
Tiểu Từ có thể lấy đầu bảo đảm nơi này tuyệt đối không có xe taxi, càng không thể có cái gì là xe buýt số 11, nghĩ đi nghĩ lại thì đầu óc phu nhân từ trước đến nay thông minh nên chắc lại muốn đùa giỡn một chút thôi.
Cậu ấy nghe xong thì vô cùng vui vẻ đi ra ngoài chuyển lời. Thậm chí quên mất thủ trưởng còn chưa nói một câu nào.
Nhưng trước mặt phu nhân thì thủ trưởng cũng phải gọi lãnh đạo, chỉ việc con con như hạt đậu xanh này còn không phải một câu của phu nhân là XONng Sao.
Trong phòng, Chu Nghiêm Phong mặc một chiếc áo sơ mi cho bạn gái, vừa hỏi cô: "Xe buýt số 11?"
Anh có cùng thắc mắc với Tiểu Từ.
Lục Mạn Mạn bị anh ôm vào trong ngực để mặc áo sơ mi, cô lấy chân đạp đạp anh.
Chu Nghiêm Phong nhanh chóng hiểu ra.
Anh bật cười, cái gì cũng không nói, chỉ nói cho Tiểu Từ không cần lo chuyện cỏn con này.
Mạn Mạn tàn nhẫn hơn anh, nhưng không thể không nói có người thật sự không xứng có được lòng tốt của người khác.
Mặc cho bạn gái chiếc áo sơ mi, nhìn đôi chân trắng n6n dưới áo, anh cảm thấy hài lòng quấn kín chiếc áo khoác quân đội của mình, sau đó ôm cô đi vào hậu viện.
Khi hai người ngâm nước nóng xong ngồi vào giường đất trước bàn ăn bày nồi lẩu đồng nóng hổi, Triệu Nhạn vừa mắng Chu Nghiêm Phong keo kiệt, vừa lạnh đến run cầm cập chờ chuyến xe buýt số 11 vĩnh viễn không thể đến được.
Nồi lẩu đồng này là đặc sản phương bắc, buổi tối mùng một Tết Nguyên Đán, Lục Mạn Mạn đưa đến cho gia đình một nhà già trẻ là một nồi bò cạp dê đồng, hôm nay Chu Nghiêm Phong bảo phòng bếp chuẩn bị một nồi thịt viên nướng.
Thịt quay và thịt viên được xếp ngay ngắn bên trên, các loại nguyên liệu nấu ăn khác được ninh trong món súp làm từ những cục xương lớn đầy một nồi nóng hôi hổi.
Ngón trỏ Lục Mạn Mạn giật giật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận