[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 509: Tiếng Gọi Của Vợ (2)

Chương 509: Tiếng Gọi Của Vợ (2)Chương 509: Tiếng Gọi Của Vợ (2)
Cuối cùng Đại Mạn Mạn không thể chống lại áp lực rất bức người phát ra từ trên người anh, bước chân lui về phía sau, sau đó vừa bước đi nhỏ, vừa lẩm bẩm: "Ba đừng dọa người như vậy, con chỉ đùa với ba thôi mà!"
Vừa rời khỏi bên cạnh anh, cô nhanh như chớp chạy về phòng mình, trở tay đóng cửa lại.
Nhưng chỉ chốc lát sau cô đã lặng lẽ mở một khe hở nhìn ra bên ngoài, ba Chu của cô vẫn đứng tại chỗ, rũ mắt giống như rơi vào hồi ức nào đó.
Anh nhớ người yêu của anh sao?
Chẳng lễ người yêu của anh là người khác, thật sự không phải cô sao?
Đại Mạn Mạn cắn cắn ngón tay, càng nhìn càng không hiểu.
Đại Mạn Mạn tỏ tình với ba Chu cũng không phải tâm huyết dâng trào, cô đã lên kế hoạch từ lâu!
Chuyện này phải nói đến khoảng thời gian trước cô vô tình nhìn thấy một quyển truyện dài tập trên mạng. Đó là một cuốn truyện xuyên không thời thập niên, trong truyện thím ác độc của nam chính có tên giống nhau như đúc với cô còn chưa tính, chú của nam chủ cũng tên là Chu Nghiêm Phong!
Sự trùng hợp đó cũng quá tuyệt vời. Đại Mạn Mạn vừa de lại bình luận, đã được bạn sách thống nhất trả lời đọc thuộc lòng toàn văn, cảnh cáo xuyên sách!
Đại Mạn Mạn cũng rất kích động, căn cứ vào nội dung hiện có trong sách cùng manh mối từ chỗ ba Chu cẩn thận chứng thực táo bạo suy đoán, cô đưa ra một kết quả, rất có thể ba Chu của cô chính là xuyên không về!
Từ lâu cô đã không tin vào những lý do mà ba Chu nói cho cô lúc mười mấy tuổi, cái gì mà công đức của mẹ cô viên mãn phi thăng rồi phái sứ giả như anh tới chăm sóc cô.
So với cái kia thì cô càng tin tưởng vào cách nói này và suy đoán của mình hơn.
Nhưng tại sao anh không thừa nhận điều đó?
Không chỉ không thừa nhận, mà còn hung dữ nữa.
Đại Mạn Mạn bị thái độ này của anh làm cho không chắc chắn, nhìn anh đứng ở bên ngoài rất lâu mới rời đi, có chút bất lực một lần nữa khép cửa lại.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Kỳ nghỉ nhanh chóng trôi qua, Đại Mạn Mạn phải đi đến thủ đô để học đại học!
Chu Nghiêm Phong đưa cô qua.
Xe lửa sắp đến sân ga, Đại Mạn Mạn bỗng nhiên phát hiện vẻ mặt của anh hơi hoảng hốt. "Ba Chu, làm sao vậy?"
Cô lặng lẽ hỏi.
Dường như Chu Nghiêm Phong không nghe thấy cô nói chuyện, ánh mắt mang theo vội vàng, tìm kiếm xung quanh cái gì.
Một biệt thự hai tầng dân quốc trước kia, trong phòng kéo rèm cửa sổ ánh sáng mờ nhạt, hương khói lượn lờ, một người đàn ông có khuôn mặt tuấn tú đang nằm trên giường lớn, hai mắt của người đàn ông nhắm nghiền vẫn rơi vào hôn mê ngỦ say.
Bên giường có rất nhiều người ngồi dưới đất, mỗi người đều mặc áo cà sa, hết sức chăm chú ngồi khoanh chân miệng tụng kinh gọi hồn.
Trong lúc đó người cũng đang mấp máy môi, kinh văn trong không khí phát ra tiếng ù ù, rất có lực xuyên thấu.
Chu Thụy Phong đứng bên cửa sổ vẻ mặt nghiêm trang, anh ấy chưa bao giờ là người mê tín di đoan, hoặc là nói trong đầu thế hệ của bọn họ không tồn tại kiểu quỷ thần mê tín dị đoan kia, hiện tại lại tự mình tham dự!
Ngay ngày thứ sáu khi em trai hôn mê, Tiểu Mạn lo lắng nói cho anh ấy biết, cô muốn tìm đại sư gọi hồn chồng về!
Theo bản năng Chu Thụy Phong muốn nói cô choáng váng, lại không nói nên lời để cô bỏ đi suy nghĩ trong đầu. Mấy ngày nay cô không ngừng canh giữ bên cạnh chồng một bước cũng không rời, sốt ruột lo lắng đến mức nào anh ấy đều nhìn thấy, làm chuyện mê tín dị đoan phong kiến này thật sự là bị bức bách đến không có cách nào.
Đừng nói anh ấy bỏ đi suy nghĩ của cô, ngay trong lúc cô nói ra, trong lòng anh cũng không nhịn được có chút hy vọng.
Lỡ như được thì sao?
Lỡ như thực sự có thể gọi về được!
Sau đó hai người lập tức lên kế hoạch, ngại thân phận chức vị của Chu Nghiêm Phong và hoàn cảnh xã hội hiện tại, nhất định chuyện này không thể gióng trống khua chiêng, tất cả đều giấu diếm tai mắt của người khác mà tiến hành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận