[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 141: Trò Chơi (2)

Chương 141: Trò Chơi (2)Chương 141: Trò Chơi (2)
Tóm lại nói thật đến ly hôn tất cả mọi người đều thà phá một tòa miếu chứ không hủy một cuộc hôn nhân.
Những người lúc trước còn căm phẫn vì Lục Mạn Hương chịu bất bình, nghe Lục Mạn Hương nói ly hôn, sau khi giật mình thì chính là phản ứng này.
"Mau khuyên nhủ chị gái cô đi!"
"Một người phụ nữ, sau khi ly hôn thì bản thân sẽ sống thế nào chứ?"
"Phụ nữ chúng ta sinh ra đã là khổ, cố gắng chịu đựng qua là được rồi, hãy vì con cái mà suy nghĩ..."
"Đúng vậy, cái này còn có hai đứa nhỏ, không vì mình suy nghĩ cũng phải vì bọn nhỏ mà suy nghĩ nha. Nếu không sau này khi bọn nhỏ lớn lên, sẽ hận cô cả đời..."
"Đúng như vậy..."
Mọi người mỗi người một câu, nhao nhao khuyên giải.
Mụ già kia thấy vậy thì lập tức đắc ý, chắc chắn rằng Lục Mạn Hương sẽ không dễ dàng dám ly hôn. Đừng nói là Lục Mạn Hương, chỉ riêng cái miệng em gái kia của cô ấy không phải vẫn luôn rất cứng rắn sao, vừa nghe chị cô nói ly hôn không phải vẫn nóng nảy sao? Bà ta lập tức nhảy ra điên cuông ngang ngược nói: "Ly, có bản lĩnh thì mày ly hôn đi, ai sợ ai! Cùng lắm thì nhà chúng tao cưới thêm một người nữa. Mày xem loại đồ cũ như mày đến lúc đó có ai thèm không!"
Sau đó một tay giữ chặt một đứa cháu trai nói: "Mày muốn đi thì đi, bây giờ đi ngay, đi mau đi, có bản lĩnh đến lúc đó đừng cầu xin trở vê! Dù sao đứa nhỏ này là nhà chúng tao, một người mày cũng đừng nghĩ mang đi, ngày sau cũng đừng nghĩ trở về thăm đứa nhỏ nhà chúng tao, chúng tao cũng không ai thèm mày!"
Bà ta hỏi hai đứa cháu trai: "Có phải không Tiểu Quân, Tiểu Siêu?"
Đứa nhỏ hơn kia miệng nhét đầy kẹo mè đậu phộng, cắn đường đến rôm rốp giòn tan, nào quan tâm đến việc phá chuyện của người lớn, liên tục chỉ biết gật đầu.
Đứa lớn hơn cũng gật đầu, ngược lại không quên chỉ vào Lục Mạn Hương nói một câu: "Người phụ nữ xấu xa!"
Môi Lục Mạn Hương run rẩy che mặt lại khóc ngay tại chỗ.
Trong lòng Lục Mạn Mạn lạnh nhạt thờ ơ, nhìn mụ già và hai đứa nhỏ hư đốn giống như xem chuyện cười, ngoài mặt bị tức giận suýt chút nữa không kìm được, giống như là không nhịn được thì không cần nhịn nữa, chỉ vào mụ già kia tức giận nói: "Được, có bản lĩnh thì để cho con trai bà ly hôn với chị gái tôi đi. Chúng ta xem ai hối hận trước!"
Lúc mấu chốt cô không quên cầm hai tay Lục Mạn Hương, vẻ mặt cảm động giống như cho cô ấy liều thuốc an thần: "Chị, chị đừng sợ. Cho dù ly hôn thì chị cũng không phải chỉ có hai bàn tay trắng, chị còn có người em gái như em. Hai chị em chúng ta mưa gió cùng thuyền, em cũng không tin có gì không qua được!"
Cuối cùng Lục Mạn Hương không nhịn được nhào vào trong ngực Lục Mạn Mạn, nếu trong lòng nói còn có dao động thì lúc này cũng đã hoàn toàn ngã về phía em gái Lục Mạn Mạn này.
Đúng lúc này Tiểu Từ dẫn theo vài người cả người của hội phụ nữ cũng tới.
Vừa nghe nói đã náo loạn đến mức ly hôn, vẻ mặt Tiểu Từ không chắc chắn nhìn thoáng qua thủ trưởng.
Chu Nghiêm Phong gật đầu.
Tiểu Từ hiểu rõ, quay đầu nói vài câu với mấy người đi cùng, bên kia cũng thương lượng vài câu với người của hội phụ nữ. Sau đó lập tức có người đứng ra xử lý công việc theo phép công nói: "Căn cứ vào luật hôn nhân của chúng ta, hai bên nam nữ nếu tình cảm tan vỡ tự nguyện ly hôn, chắc chắn là cho phép ly hôn. Nếu hai người đã thỏa thuận xong muốn ly hôn, chỗ này có một bản thỏa thuận ly hôn, ký cái này trước..."
Mụ già thoáng cái hoảng hốt. Lời của ba ta nói đến chuyện đó nhưng không phải là muốn thật!
Tuy nhiên may mắn con trai bà ta không ở đây, bà ta đồng ý ly hôn cũng không có nghĩa là con trai bà ta cũng đồng ý. Nếu con trai bà ta sống chết không rời thì bà ta cũng không có cách nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận