[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 148: Khi Nào Ly Hôn? (1)

Chương 148: Khi Nào Ly Hôn? (1)Chương 148: Khi Nào Ly Hôn? (1)
Đến khi bà ta lại muốn quay lại thì bị bệnh viện nói bà ta gây chuyện ảnh hưởng đến bệnh nhân khác nên sống chết không cho bà ta vào.
Bà ta đầu nhẹ chân nặng trở về nhà, trực tiếp tức giận đến mức đổ bệnh.
Dù bị bệnh nhưng bên cạnh cũng không có người hầu hạ, hai đứa cháu trai chỉ biết gây chuyện làm ầm T1, bảo bọn chúng rót cho chén nước mà kêu khàn cổ họng cũng không gọi được chúng đến. Bọn chúng đói lại không thèm để ý đến cơ thể bà nội như bà ta, ầm ï lôi kéo bà ta bò cũng phải bò dậy nấu cơm cho bọn chúng.
Đây đâu phải là cháu trai, đây là quỷ đòi nợ từ kiếp trước!
Mụ già tức giận đến mức không qua đời tại chỗ là tốt rồi.
Những thứ này cũng quên đi, chủ yếu nhất là lúc ấy con trai nghe lời bà ta nên mới ký vào đơn ly hôn của đồ bỏ đi kia, trực tiếp xác nhận chuyện ly hôn, con trai bà ta trở về bà ta phải giải thích như thế nào đây!
Dần dần mụ già cũng coi như là hiểu rõ, lúc ấy bà ta đã rơi vào bẫy của Lục Mạn Mạn!
Chuyện đã đến nước này trách ai được, muốn trách thì trách Lục Mạn Mạn kia quá mê hoặc, đều lừa gạt tất cả bọn hol Càng quá đáng chính là Lục Mạn Mạn không chỉ lừa gạt nhà bà ta tổn thất vô ích một đứa con dâu, con trai bà ta vừa mới được thả còn có thể ác độc đánh con trai của bà ta nữa!
Mụ già thật sự tức giận, mắng Lục Mạn Mạn hết lần này đến lần khác, căm giận bất bình nói: "Lục Mạn Mạn thực sự rất đáng ghét, quá ngông cuồng, quả thực trong mắt không có vương pháp. Không được, nếu cô ta đánh con mà còn dám để lại tên tuổi thì ta lập tức đám đi tố cáo cô ta, liều cái mạng này đòi lại công bằng cho con!"
Kết quả lời này vừa nói ra, đứa con trai vừa rồi còn kêu rên đau đớn của bà ta thật giống như không thể nhịn được nữa, vung mạnh cánh tay làm đổ chậu nước đặt trên ghế bên cạnh, nước bắn tung tóe lên hết người mụ già. Con trai bà ta quay đầu nhìn bà ta tức giận nói: "Đòi công bằng cái rắm, đi ra ngoài!"
Anh ta đè nặng mí mắt vẻ mặt hung ác, ánh mắt kia giống như cá mập.
Mu già sợ tới mức không dám nói thêm một câu, run rẩy vội vàng đi ra ngoài.
Cho đến khi mụ già đi ra ngoài trên mặt Nghiêm Đại Khoan vẫn không ngừng căm phẫn và oán hận, anh ta sống chung nhiều năm với mụ già như vậy còn có thể không biết mu già đó có đức hạnh gì sao. Bà ta nói cái gì mà tố cáo Lục Mạn Mạn đòi lại công bằng cho anh ta. Lục Mạn Mạn dựa lưng vào bối cảnh lớn như vậy, cô sợ cái này sao. Nếu cô sợ thì sẽ không kiêu ngạo tìm người đánh anh ta còn dám để lại tên.
Mụ già trái một câu Lục Mạn Mạn phải một câu Lục Mạn Mạn, không phải là sợ anh ta trách tội ly hôn nên mới có thể mạnh mẽ mắng Lục Mạn Mạn, đổ tất cả lỗi lâm lên đầu Lục Mạn Mạn, giống như trong toàn bộ chuyện này bà ta không có một chút trách nhiệm nào!
Nghiêm Đại Khoan càng nghĩ càng hận, bình thường mụ già khiêu khích quan hệ vợ chồng của bọn họ còn chưa tính, vậy mà còn làm anh ta mất vợ. Đương nhiên Lục Mạn Mạn kia cũng đáng hận, nhưng cô rất lợi hại còn có bối cảnh lớn như vậy, nói đánh anh ra thì lập tức đánh anh ta. Cho dù anh ta muốn hận cũng không hận nổi, không hận nổi Lục Mạn Mạn, anh ta càng hận mụ già hơn.
Mụ già bị con trai dọa sợ tới mức chạy ra ngoài phòng, nghĩ lại gia đình tốt đã biến thành bộ dạng øì, vỗ đùi lập tức gào khóc.
Bà ta muốn được hàng xóm đồng tình.
Hàng xóm nhìn lại là chê cười. Con dâu tốt như vậy, trước kia nói như thế nào cũng là một đại tiểu thư, dáng vẻ vừa đoan trang lại xinh đẹp, tính cách lại càng không có gì để nói. Nhà bọn họ may mắn bắt được cưới vào nhà không biết quý trọng lại còn mỗi ngày khinh bỉ người ta, còn đánh người ta, cuộc ly hôn này đúng là như ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận