[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 225: Khiêu Vũ (2)

Chương 225: Khiêu Vũ (2)Chương 225: Khiêu Vũ (2)
Bánh sinh nhật là hàng nhập khẩu, vào lúc đó việc mua bánh sinh nhật ở nhà chưa phổ biến, nhưng Chu Nghiêm Phong muốn tổ chức một sinh nhật thật trọn vẹn cho Lục Mạn Mạn, nên đã đặc biệt mua bánh sinh nhật cho cô, được trang trí bằng những bông hoa kem bơ.
"Có đơn giản quá không nhỉ?"
Chu Nghiêm Phong nhỏ giọng hỏi cô, lúc đó anh cũng hơi nghi ngờ về gu thẩm mỹ của cô.
Lục Mạn Mạn: "Có một chút."
Chu Nghiêm Phong: "Ừ, tôi...
Lục Mạn Mạn gãi lòng bàn tay dưới bàn ăn, nghiêng đầu nói: "Nhưng em rất thích."
Chu Nghiêm Phong không nhịn được mà bật cười, hỏi cô: "Ở nước ngoài người ta đều sẽ ước nguyện một điều vào ngày sinh nhật, em có muốn ước gì không?”
Lục Mạn Mạn nhắm mắt, chắp tay trước ngực cầu nguyện.
Chu Nghiêm Phong cũng ước nguyện giống như cô.
Sau khi ước xong, Lục Mạn Mạn hỏi anh: "Anh đã ước điều gì vậy?"
Chu Nghiêm Phong không nói cho cô biết. Nhưng anh tò mò vê những gì cô đã ước nên nhỏ giọng hỏi cô: "Em đã ước gì thế?"
Lục Mạn Mạn: "Không nói cho anh biết."
Lão gia và lão thái thái buồn cười nhìn hai người lặng lễ tôi tới em đi, thật sự rất trẻ con, Lục Mạn Mạn chia bánh xong nói: "Bữa tối đã dọn rồi, bữa tối đã dọn rồi!"
Gia đình cùng nhau ăn bữa tối giao thừa tại nhà và quây quần trong tòa nhà nhỏ kiểu phương Tây vào ban đêm.
Năm trước Lục Mạn Hương nói với Lục Mạn Mạn, cô ấy đã hẹn người khác đến nhà người đó vào dịp tết Nguyên Đán, người đó là em họ của Thái Châu làm việc trong một tiệm làm đẹp, anh ấy là đối tượng huấn luyện chủ chốt của Lục Mạn Mạn, bình thường thân thiết với Lục Mạn Hương.
Lục Mạn Hương vốn không có ý định theo em gái đến nhà em rể đón năm mới, mặc kệ em gái và em rể có bằng lòng hay không, cô ấy cũng không muốn làm phiền cuộc sống của họ, em họ của Thái Châu không muốn cô ấy đón tết một mình nên muốn đưa cô ấy về nhà, cha mẹ cũng rất nhiệt tình.
Lục Mạn Hương đặc biệt rất kiên trì vấn đề này, nhưng dù thế nào đi nữa, Lục Mạn Mạn cũng không thể không đón năm mới cùng chị gái nên đã đồng ý dành cả buổi tối cùng nhau.
Lão gia và lão thái thái không nỡ xa con dâu nên buổi tối mọi người đều đến ngôi nhà nhỏ kiểu phương Tây để tụ tập cùng nhau.
Sau khi ăn uống xong chính là tiết mục giải trí.
Trong bụng lão gia có vô số bài hát của thế hệ trước, bình thường ông ấy là một người rất nhí nhảnh, sẽ không bao giờ bỏ lỡ cơ hội thể hiện bản thân, ca sĩ tài năng của đêm nay không ai khác chính là ông ấy.
Khi mọi người hát đã chán, Lục Mạn Mạn lấy chiếc máy ghi âm cũ mua trước đó ra và chơi nhạc.
Giữa tiếng nhạc du dương, lão gia và lão thái thái thực sự nhảy múa khiêu vũ.
Lục Mạn Mạn ngơ ngác, quả nhiên lão gia và lão thái thái không chỉ đỡ đần nhau trong cuộc sống mà còn là đôi tri kỷ.
Sau khi thất thần một lúc, thấy Chu Nghiêm Phong bước đến trước mặt cô, dịu dàng nhìn cô, hơi cúi đầu rồi đưa tay về phía cô.
Lục Mạn Mạn khe nhướng mày, hơi nghiêng đầu, thấy Chu Bỉnh cũng mời em gái một cách rất lịch lãm.
Có vẻ như khiêu vũ là một truyền thống trong gia đình họ.
Cô quay lại nhìn Chu Nghiêm Phong, đặt tay mình vào tay anh: "Em không giỏi lắm, mong anh kiên nhẫn với em một chút."
Chu Nghiêm Phong nắm chặt lấy tay cô: "Không sao đâu, cứ thoải mái nhảy múa vui vẻ là được rồi." Sau đó cô nhanh chóng phát hiện ra đây chỉ là một lời nói dối.
Thật ra Lục Mạn Mạn không thích chậm rãi, nhưng cô phát hiện ra người đàn ông này chắc chắn là một bạn nhảy giỏi hiếm có, nhịp điệu siêu tốt, dễ dàng khơi dậy nhiệt huyết của cô, khi nhạc chuyển sang tiết tấu nhanh, cô nhảy điệu cha-cha trên đôi giày da nhỏ của mình, người đàn ông cũng thay đổi bước nhảy và đến bên cạnh cô.
Cả hai không dừng lại cho đến khi kiệt sức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận