[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chuong 448: Thieu Day Than Kinh (2)

Chuong 448: Thieu Day Than Kinh (2)Chuong 448: Thieu Day Than Kinh (2)
Anh đúng chuẩn loại hình cô yêu thích, dù là ngoại hình, vẻ mặt, vóc người, hay là tính cách của anh, cô đều rất thích, rất thích anh, mặc dù hai người có khác biệt lớn trong cách nhìn nhận trước nhiều vấn đề, cách ứng xử cũng ở hai thái cực trái ngược, nhưng cô có thể hiểu được cách ứng xử của anh. Thậm chí, trước đây hai người có mâu thuẫn trong sự nghiệp nên buộc phải nhường nhịn lẫn nhau, cô cũng không oán trách anh không chịu từ bỏ sự nghiệp để theo cô. Thay vào đó, cô còn mong anh có tương lai rộng mở, tiền đồ rực rỡ hơn bất cứ ai, cô rất thấu hiểu và cảm thông cho sự lựa chọn của anh.
Bởi vì cô cũng lựa chọn như vậy.
Đó cũng là sự lựa chọn mang tính bắt buộc vì trách nhiệm với tương lai của bản thân mình.
Nhưng khi đã lựa chọn như thế, cũng không có nghĩa là không yêu, mặt khác, nếu lấy tình yêu làm chủ đạo trong mối quan hệ mọi nơi mọi lúc, vô điều kiện và không tính toán trong tình yêu, ấy thực ra là một tình yêu phi nhân tính.
Bởi vì con người không chỉ sống bằng tình yêu.
Lục Mạn Mạn luôn hiểu như vậy.
Lý Tri Phương bày tỏ sự thông cảm, nhưng hỏi rằng: "Điều này thì đúng theo lý thuyết, nhưng phải biết con người vẫn là động vật có tình cảm, dù hiểu lý thuyết thế nào đi nữa nhưng áp dụng vào thực tế vẫn rất khó, vậy thì làm sao em kiềm chế được?"
Lục Mạn Mạn nói là đừng nhớ lại nữa.
Lý Tri Phương nghẹn lời.
Bùi Cẩm cũng cảm thấy có gì đó không đúng, lại gần hỏi: "Vậy làm sao cậu kiềm chế không nhớ lại được?"
Lục Mạn Mạn có thể nào nói rằng, bởi vì cô đã rèn luyện được rồi hay không? Mẹ cô đột ngột không còn nữa, cô có nghĩ đến bao nhiêu cách, bao nhiêu lần, nhưng cũng không thể làm cho người đã khuất sống lại, cũng không thể khiến gia đình mình hạnh phúc êm ấm như xưa, nên cô chỉ có thể cắt đứt dòng suy nghĩ, không nghĩ ngợi gì nữa, chỉ hướng về phía trước, như vậy sẽ không còn đau khổ phiền não.
Điều đó cũng tạo nên cách làm việc không lưu lại đường sống cho bản thân trong vài việc.
Tóm lại, đã cắt đứt là cắt đứt, nghĩ ngợi nhiều cũng chỉ vô ích, tập trung tỉnh thần vào con đường phía trước mới là điều quan trọng nhất.
Bùi Cẩm vuốt sau gáy cô: "Nhìn như vậy, cậu chắc chắn là người có thể làm được điều lớn, còn có tiền đồ hơn Chu Nghiêm Phong nhiều!"
Lý Tri Phương liếc cô một cái có ý "đừng làm rối thêm".
Lý Tri Phương thật sự đau đầu, cô ấy thật sự không nhìn ra tính cách của Lục Mạn Mạn lại cực đoan đến thế, nghĩ lại người yêu mình, chân trước thì yêu đến chết đi sống lại, chân sau lại có thể rời đi mà không chút do dự, không hề giằng co dây dưa dù chỉ là một chút, thảo nào mà Chu Nghiêm Phong lại lo được lo mất, có nhiều băn khoăn như vậy.
Cô ấy quyết định nói thẳng: "Tôi nói thế này nhé, đồng chí Nghiêm Phong nhà cô quá lo lắng về cô, còn cảm thấy cô không yêu anh ấy bằng anh ấy yêu cô."
Bùi Cẩm gật đầu theo.
Thấy Bùi Cẩm cũng không đứng cùng một chiến tuyến mình nữa, Lục Mạn Mạn càng không thông, di nhiên cũng không phải cô không hiểu gì, cô hiểu được là thế này.
"Các cô muốn nói rằng, anh ấy vẫn chưa vượt qua được khúc mắc trong lòng, cảm thấy nếu tôi cũng yêu anh ấy, tại sao sau khi chia tay không tìm hiểu thăm hỏi tin tức gì về anh ấy cả. Giá mà tôi tìm hiểu hỏi thăm một chút, chắc chắn sẽ biết anh ấy đã hy sinh và nhượng bộ."
"Anh ấy cho rằng chắc chắn tôi không yêu anh ấy, đó là biểu hiện của việc không yêu anh ãy, nói buông bỏ là buông bỏ ngay."
Bùi Cẩm và Lý Tri Phương đều gật đầu.
Lục Mạn Mạn hỏi lại: "Vậy anh ấy cũng có liên lạc với tôi đâu, giá mà anh ấy liên lạc với tôi, không cần anh ay trực tiếp đứng ra, chỉ cần tiết lộ một chút tin tức, tôi biết được rồi, chắc chắn sẽ quay lại tìm anh ấy mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận