[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 369: Anh Ca (2)

Chương 369: Anh Ca (2)Chương 369: Anh Ca (2)
Còn người kia là kiểu lạnh lùng nhưng nhã nhặn lại có cảm giác khiêm tốn, đeo một cặp kính không gọng, trên người khí chất làm nghiên cứu rất mạnh mẽ.
Lục Mạn Mạn xuống xe, nghe anh ấy nói với hai người kia: "Tôi về đến nhà rồi, nơi này rất an toàn, các cậu về nhà khách trước đi."
Hai người kia vừa định nói gì đó, thấy có người đến gần, lập tức cảnh giác nhìn qua.
Lục Mạn Mạn đoán anh cả của cô được hộ tống về, thấy vậy vội nói: "Anh cả?"
Cô cảm thấy đây nhất định là anh cả, chính diện nhìn giống Chu Nghiêm Phong hơn!
Chu Thụy Phong lập tức bảo hai người kia buông lỏng cảnh giác, nhìn về phía Lục Mạn Mạn lộ ra một nụ cười, vươn tay nói: "Tiểu Mạn, xin chào."
Hai người vốn chưa từng gặp mặt, lúc Chu Nghiêm Phong kết hôn, anh trai anh đã đi làm nhiệm vụ. Tuy nói một năm sau anh trai anh có liên lạc với gia đình, sau đó trong nhà cũng gửi ảnh gia đình qua, nhưng chỉ là một bức ảnh, Lục Mạn Mạn cũng không ngờ anh ấy lại chắc chắn khẳng định nhận ra cô.
Chu Thụy Phong giải thích: "Nghiêm Phong đã viết thư cho anh, em ấy nói vợ mình ngoại trừ trẻ tuổi xinh đẹp ra thì cho dù là tính cách hay các phương diện khác deu không giống với những người khác. Mặc dù anh không xem ảnh, đến lúc đó cũng liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra."
Lục Mạn Mạn không biết Chu Nghiêm Phong còn bày tỏ tình cảm đến tận chỗ anh trai anh. Anh cũng không biết suy nghĩ thay cho anh trai, anh trai anh ở bên ngoài độc thân, vợ còn...
Cô chỉ có thể cười cười bỏ qua đề tài này, sau đó vội vàng dẫn anh cả về nhài
Hôm nay chủ nhật, Chu Bỉnh và Chu Chi Chi đều ở nhà. Buổi sáng Chu Bỉnh đã bắt đầu chờ ba trở về, lúc Chu Thụy Phong đi vào, cậu đang ngồi xổm trong phòng bếp giúp bà nội lấy nước nóng để vặt lông gà.
Lục Mạn Mạn nói: "Chu Bỉnh, ba cháu đã về rồi!"
Tay Chu Binh buông lỏng, con gà mới nhổ được một nửa lông gà rơi vào nước nóng, nước nóng lập tức bắn tung tóe ra hai ống quần, cậu cũng không thèm để ý liếc mắt một cái mà đứng dậy rời đi.
Nhìn thấy Chu Thụy Phong thì hai mắt lập tức rưng rưng nước mắt, môi cũng có chút run rẩy: "Ban
Chu Thụy Phong chăm chú nhìn mặt con trai, rất nhanh vươn tay, ôm lấy đứa con trai sắp lớn bằng mình.
Bên này cha con tình thâm, bà Chu cũng vội vàng bế Chu Chi Chi đi đến để ba cô bé nhìn con gái mình. Chu Thụy Phong buông con trai ra, lập tức vươn tay sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, nhẹ giọng nói: "Chi Chi, gọi ba đi."
Chu Chi Chi mở to đôi mắt tò mò nhìn anh ấy.
Năm đó anh ấy đi Chi Chi mới hơn ba tuổi một chút, gần hai năm không gặp, tuy rằng bình thường ông bà Chu thường xuyên nói cho cô bé nghe về ba mẹ mình, cũng cho cô bé xem ảnh để cho cô bé nhớ rõ ba mẹ mình trông như thế nào.
Nhưng rốt cuộc hai năm nay chưa từng sống chung, cho dù là ba hay mẹ thì đều quá mức xa lạ đối với Chu Chỉ Chỉ.
Một lát sau cô bé mới giòn giã kêu một tiếng ba.
Chu Thụy Phong cũng rơi nước mắt ôm lấy con gái, nghiêng mặt vùi vào vai cô bé cũng giấu cảnh mình khóc đi.
Ông Chu muốn gọi Chu Nghiêm Phong trở về, Lục Mạn Mạn nói không cần gọi điện thoại, còn phải cần người trực tổng đài chuyển tiếp, cô đi tìm anh trở về!
Cô mặc áo khoác và đi đến cơ quan.
Trên đường Lục Mạn Mạn hỏi Chu Nghiêm Phong, anh cả có biết chuyện chị dâu đơn phương ly hôn hay không.
Chu Nghiêm Phong bảo trong nhà chưa từng nói đến, nhưng hai đứa nhỏ đều đi học và sinh hoạt ở bên này thì không thể không có nguyên nhân, bởi vậy nói chị dâu đi nước ngoài học hai năm. Anh trai anh xuất thân nghiên cứu, tính cách tương đối đơn thuần, nhưng nói như thế nào cũng ngay sau khi tốt nghiệp đại học đã kết hôn với chị dâu, sống chung mười mấy năm, sinh được hai đứa con, sau khi anh ấy đi cô ta lập tức bỏ lại đứa nhỏ ra nước ngoài học tập, trong đó nguyên nhân hẳn là không khó đoán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận