[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 508: Tiếng Gọi Của Vợ (1)

Chương 508: Tiếng Gọi Của Vợ (1)Chương 508: Tiếng Gọi Của Vợ (1)
Chu Nghiêm Phong hôn mê chưa tỉnh, ngày đầu tiên trôi qua, ngày thứ hai trôi qua, ngày thứ ba, ngày thứ tư ngày thứ năm...
Lúc đầu Lục Mạn Mạn vô cùng sốt ruột, cho đến ngày hôm sau trong đầu mỗi ngày sẽ có thêm rất nhiều ký ức mới, đều là từ năm 12 tuổi Chu Nghiêm Phong bắt đầu làm bạn và cùng cô trưởng thành, dần dần lưu lại từng chút từng chút một trong cuộc sống với cô.
Cô mới biết anh xuyên đến thế giới kiếp trước của cô.
Cô nghĩ thầm nhất định là anh muốn làm bạn với cô qua đoạn thời niên thiếu kia, vì thế kiên nhẫn chờ đợi.
Nhưng thời gian trôi qua, cô nhận ra vấn đề rất nghiêm trọng.
Anh cho cô một thời niên thiếu khỏe mạnh tốt đẹp, nhất định là muốn cô có một cuộc sống tốt đẹp, anh có thể suy đoán ra tương lai cô sẽ gặp chuyện không may để ngăn chặn bi kịch như vậy xảy ra không?
Lục Mạn Mạn vẫn không dám nói cho ông bà Chu biết con trai họ xảy ra chuyện, cô chỉ gọi anh cả tới.
Có một ngày Chu Thụy Phong đứng nói chuyện với cô, nhìn bờ vai cô, trong lúc vô tình nói cô có phải đã cao lên rôi không.
Cảm giác cao hơn 3 centimet.
Biểu cảm trên mặt Lục Mạn Mạn gần như căng thẳng, vụng trộm đo chiều cao, quả thật cô đã cao hơn trước.
Đây là kết quả mỗi ngày Chu Nghiêm Phong giám sát cô ăn cơm thật tốt khi còn bé.
Một con bướm nhẹ nhàng vỗ cánh, gây ra một cơn lốc xoáy vào một tháng sau đó.
Cô có nhiều trí nhớ, chiều cao cũng tăng lên, liệu một ngày nào đó cô có thể biến mất hoàn toàn khỏi thế giới nơi anh đang ở hay không?
Đại Mạn Mạn tỏ tình với Chu Nghiêm Phong.
Ngay khi Chu Nghiêm Phong dặn dò cô ra ngoài phải cẩn thận cái này chú ý cái kia, rồi nói vấn đề yêu đương.
Sau khi Đại Mạn Mạn lẳng lặng nghe xong, trên mặt xuất hiện hoang mang ngắn ngủi: "Ba Chu, ba hào phóng như vậy sao."
Chu Nghiêm Phong ngẩn người.
Đại Mạn Mạn nói: "Theo nhận thức có hạn của con, cho dù là đàn ông hay phụ nữ thì cũng không thể nào chịu đựng được người mình yêu yêu đương hay có tiếp xúc thân mật với người khác."
"Tại sao ba lại có thể?"
"Ba thật sự muốn nhìn con yêu người khác sao?" Cái miệng nhỏ nhắn của Đại Mạn Mạn mím lại, nghỉ ngờ nhìn anh.
Trong lòng Chu Nghiêm Phong chấn động, nhìn về phía cô gái, lúc đó cô 18 tuổi, đang là tuổi đẹp nhất, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp mềm mại, trên người tràn đầy sức sống thanh xuân hoạt bát.
Cho tới nay Chu Nghiêm Phong vẫn dạy cô phân biệt cái ác của thế giới, cũng dốc toàn lực tạo cho cô một môi trường sống không lo lắng suy nghĩ gì, dốc lòng chăm sóc, cẩn thận che chở suy nghĩ hồn nhiên của cô, để cho cô có thể duy trì trái tim thiếu nữ ngây thơ hồn nhiên của cô.
Nhưng cô là một con ma tỉnh quái, suy nghĩ của cô vẫn vượt qua phạm vi nhận thức của anh.
Gái gì gọi là "người mình yêu”?
Cô xác định điều đó ở đâu?
Suy nghĩ của Chu Nghiêm Phong lập tức thăng trầm, suy nghĩ rất nhiều, nhưng rất nhanh đã nghiêm mặt bảo cô không được nói bậy.
Đại Mạn Mạn lập tức cho anh một đòn chí mạng: "Ba Chu, con có người con thích, là ba, con không muốn yêu đương với người khác, chỉ muốn ở bên cạnh ba."
Cô đưa hai tay qua, đôi mắt hoa đào trong suốt nhìn anh, tỏ tình với anh.
Trong mắt Chu Nghiêm Phong hiện lên vẻ phức tạp, sau đó sắc mặt đỏ bừng như khí huyết dâng trào, ánh mắt cũng trầm xuống, giọng có chút nghiêm khắc nói: "Có phải ba đã nói từ lâu là ba có người yêu rồi!"
Bình thường anh rất ít khi tức giận, nhưng nếu thật sự tức giận sắc mặt tram xuống cũng rất dọa người.
Lần này Đại Mạn Mạn lại không có sợ hãi.
Cô chớp chớp chớp mắt hỏi ngược lại: "Bây giờ người yêu của ba tốt với ba trước, ba còn không vui sao?"
Đôi mắt Chu Nghiêm Phong đen lại nhìn cô, môi đều mím chặt thành một đường thẳng tắp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận