[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 55: Là Ghẹo Đó (1)

Chương 55: Là Ghẹo Đó (1)Chương 55: Là Ghẹo Đó (1)
Cô thả mình xuống đệm mềm, bực bội kéo chăn lên, đột nhiên chợt nhớ ra có gì đó không đúng, anh già tự cho mình giả vờ rất hoàn hảo nhưng giọng nói khàn khàn vừa rồi rõ ràng đã bán đứng tâm tình của anh.
Vả lại đi tắm mang theo giấy vệ sinh để làm cái gì?
Lục Mạn Mạn đột nhiên nghĩ đến một khả năng...
Quả nhiên người đàn ông vốn chỉ tắm rửa có mấy phút, bây giờ nửa tiếng mới trở ra với cơ thể đầy hơi nước.
Lúc này Lục Mạn Mạn đã tắt đèn giả vờ ngủ.
Cô chờ đợi trong bóng tối, cho đến khi chiếc đệm bên cạnh chìm xuống, hơi thở của người đàn ông dần trở nên nhẹ nhàng và đều đặn, cô mới lơ đãng trở mình, thoắt cái lăn vào lòng người đàn ông.
Hô hấp của anh cứng lại, rõ ràng đã bị đánh thức.
Lục Mạn Mạn không quan tâm, một bàn tay mềm mại trơn nhẫn trượt xuống áo ngủ, dán lên chiếc eo dù nằm xuống cũng cảm giác được sự mạnh mẽ của anh.
Cô vô thức sờ soạng hai cái. Xúc cảm đúng là thích mê.
Nhưng cổ tay rất nhanh đã bị bàn tay thon dài có lực của người đàn ông nắm lấy, sau đó dùng sức kéo ra.
Lục Mạn Mạn trong lúc ngủ bất mãn khit mũi, hất tay anh ra, lại luồn tay vào, lần này không sờ eo mà chạm xuống dưới.
Nếu nói lần trước Lục Mạn Mạn ngủ lộn xộn là hành vi trong vô thức, vậy lần này đúng là thật sự có dự mưu.
Chu Nghiêm Phong hiển nhiên không đoán trúng kết quả, những tưởng nhiều lắm chỉ lát nữa cô sẽ yên tĩnh, nhưng cuối cùng...
Anh nắm lấy tay cô.
Lực quá mạnh, Lục Mạn Mạn đang ngủ bị đau, vội vàng ném anh ra, trở mình yên tĩnh.
Chu Nghiêm Phong khẽ điều chỉnh nhịp thở trong bóng tối.
Lục Mạn Mạn đưa lưng về phía anh khẽ nhếch môi, quả nhiên sao mà không có phản ứng được...
Hơn nửa đêm Lục Mạn Mạn lại cố ý trêu chọc anh hai lần, không phải đưa chân qua bất cẩn đá chỗ đó thì là đặt chân lên, kẹp lại bằng bắp đùi...
Chu Nghiêm Phong một đêm tắm nước lạnh hai lần, sắp đến rạng sáng có lẽ thật sự chịu không nổi nữa, dứt khoát đứng dậy rời đi.
Chuyến này đi là mấy ngày không về. Đây là điều Lục Mạn Mạn muốn, anh già ở nhà cô chỉ nhìn mà không ăn được, ngược lại làm chướng ngại vật cho sự nghiệp của cô, còn không bằng đừng về.
Trong vài ngày tới, Lục Mạn Mạn cuối cùng cũng có thể vui vẻ lập nghiệp.
Đúng như dự đoán của cô, sau khi quan niệm chăm sóc da của cô được truyền xa, những người phụ nữ thích chưng diện đã đổ xô đến khu nhà ở.
Hơn nữa Lục Mạn Mạn không chỉ xinh đẹp mà làn da cũng trắng nõn nhẫn nhụi, đến lỗ chân lông cũng không thấy, người phụ nữ nào không muốn có được làn đa trắng nõn như vậy sau khi chăm sóc da chứ.
Vì vậy, bản thân Lục Mạn Mạn đã là một tấm biển quảng cáo sống.
Cùng nụ cười ngọt ngào với tiêu chuẩn tám cái răng cung cách phục vụ niềm nở, chu đáo và vô số bí quyết dưỡng da, nơi này của cô nghiễm nhiên trở thành điểm tụ tập yêu thích của những chị em cùng chí hướng mê làm đẹp để trao đổi kinh nghiệm sống và bí quyết dưỡng da.
Sáng nay tiếp đãi chừng mười người, để bổ sung thể lực cho Lục Mạn Mạn, buổi trưa dì Điền đặc biệt làm món canh vịt măng thơm ngon bổ dưỡng.
Mấy ngày nay mỗi lần Lục Mạn Mạn bận không hết việc, dì Điền và Chu Bỉnh đều đến kịp giúp một tay. Tất nhiên Chu Chi Chi cũng siêng chạy tới chạy lui, nhưng đứa trẻ như con bé tạm thời không giúp được gì nhiều.
Lục Mạn Mạn làm người luôn hào phóng, nếu người khác đối xử tốt với cô một phần, cô tất sẽ đối tốt với người khác gấp bội, đương nhiên ngược lại nếu ai đó đối sử tệ với cô, cô có thù tất báo, rất keo kiệt.
Dì Điền chịu thương chịu khó làm hết mọi việc, Lục Mạn Mạn sẽ không để dì ấy chịu thiệt, tuy nói không cần Lục Mạn Mạn phải ra khỏi nhà, nhưng mỗi lần dì Điền ra ngoài mua thức ăn, Lục Mạn Mạn sẽ lấy cớ muốn ăn cái gì để dì ấy mang về, sau đó cho thêm mấy đồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận