[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 98: Thích Không? (1)

Chương 98: Thích Không? (1)Chương 98: Thích Không? (1)
"Đồng chí Lục, tôi thấy cô cũng nên lùi một bước, mọi người chăm sóc gia đình họ cũng không dễ dàng, tốt xấu gì họ cũng ở đây hơn mười năm, cô thông cảm cho khó khăn của họ, bằng không, chỉ cần ai tự nguyện chuyển đi, thì cô bồi thường cho họ một ít tiền?"
Như thế nào lại nói đến chuyện bồi thường?
Có một số người kinh ngạc, trong đầu nhanh chóng tính toán, đừng nhìn bộ dáng nhu nhược yếu đuối của chủ nhân căn nhà này, rõ ràng không phải là người tốt, vạn nhất người ta thực sự cưỡng ép phá nhà, vậy bọn họ sẽ chẳng có một chút lợi ích gì.
Có một vài hộ gia đình nhìn vẻ mặt không tình nguyện của Lục Mạn Mạn, sợ bỏ lỡ cơ hội, chủ động đứng ra nói: "Vậy cũng được, phòng ốc này dù sao cũng có chủ, chúng tôi không phải là người không biết điều, quả thật là không có chỗ để đi, nếu có thể cho chúng tôi tiền bồi thường, vậy thì cũng không phải là không thể thương lượng..."
Lập tức có người nhảy ra, nhìn mấy người kia như mấy kẻ phản bội: "Không được, dù trời sập xuống cũng không thể chuyển ra ngoài!"
Mấy hộ gia đình kia trong nháy mắt bị chọc tức: "Các người không muốn chuyển đi, cùng không có quyền ngăn chúng tôi chuyển đi!"
Người ta nói rằng một pháo đài kiên cố thường không bị phá vỡ từ bên ngoài mà bị phá hủy từ bên trong.
Hơn một chục gia đình lúc đầu đoàn kết một lòng, nhưng khi nghe tới tiền bồi thường một số người đã thay đổi suy nghĩ.
Hai bên tranh luận một hồi, lòng người lập tức bị chia rễ.
Khi những gia đình muốn nhận tiền rồi chuyển đi đến thảo luận về số tiền bồi thường cụ thể với Lục Mạn Mạn, thái độ của Lục Mạn Mạn trở nên cứng rắn hơn: "Hiện tại, mười nhân dân tệ một tháng là đủ để thuê một căn nhà đàng hoàng bên ngoài, vì các anh chị tự nguyện dọn đi, tôi cũng đỡ phiền phức nên tôi sẽ bồi thường hai tháng tiền thuê nhà cho mọi người."
Mấy gia đình kia đương nhiên cảm thấy như vậy là ít, còn nghĩ muốn đòi Lục Mạn Mạn thêm một ít nữa.
Nhân viên văn phòng quản lý địa phương đã giáo dục họ: "Mọi người thấy được thì nhận đi, cũng ở đây mười mấy năm không mất đồng nào rồi, đồng chí Lục không được một xu quyền lợi. Ngược lại, cô ấy còn có lòng bồi thường cho mọi người hai tháng tiền thuê nhà, cô ấy là Bồ tát sống, mọi người không thể lợi dụng lòng tốt của người ta được."
Một đám người bị nói mặt lúc đỏ lúc trắng, quan trọng nhất là bọn họ đã trở mặt với những hộ gia đình kiên quyết không dọn đi, nếu lại đàm phán không thành với Lục Mạn Mạn, sẽ bị những hộ gia đình khác chế giễu..
Mấy hộ gia đình này nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng vẫn chấp nhận số tiền bồi thường.
Chỉ cần có tiền lệ, sẽ ngày càng có nhiều hộ dân muốn nhận bồi thường của Lục Mạn Mạn rồi chuyển đi.
Lục Mạn Mạn cũng rất rõ ràng, cứ mỗi hộ gia đình dọn đi sẽ thuê người tới dọn dẹp, chuyện dọn dẹp này cũng không phải là chuyện nhỏ, chưa nói tới ôn ào, khung cảnh mọi ngày chắc chắn là rất lộn xộn, rác thải chất thành núi, lỡ như không cẩn thận đụng rơi dây điện gì đó thì.. khó tránh khỏi ảnh hưởng đến các hộ gia đình khác.
Chẳng mấy chốc, một số người không thể chịu đựng được nữa, cũng tới nhận tiên bồi thường từ Lục Mạn Mạn rồi rời đi.
Trong vòng chưa đầy một tuần, hơn chục gia đình chuyển đi chỉ còn ba hộ gia đình kiên trì ở lại.
Lúc này, một hộ gia đình trong số đó đã tới tìm Lục Mạn Mạn nói họ có thể giúp cô xua đuổi hai "Hộ không chịu di dời" còn lại, miễn là Lục Mạn Mạn hứa bồi thường cho họ 50 nhân dân tệ.
Lục Mạn Mạn vui vẻ đồng ý.
Không lâu sau, ba gia đình còn lại cũng dọn đi, căn nhà có thể coi như hoàn toàn về tay Lục Mạn Mạn.
Lục Mạn Mạn ngay lập tức liên hệ với toà báo để đăng tin bán nhà.
Chu Nghiêm Phong có thói quen đọc báo, mỗi ngày nhân viên nhận nhật báo trong ngày rồi đặt lên bàn anh ta ngay lập tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận