[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 331: Có Chị Em Gái (2)

Chương 331: Có Chị Em Gái (2)Chương 331: Có Chị Em Gái (2)
Hai ngày sau mới biết đêm đó Triệu Nhạn ngủ với người khác.
Hôm đó Bùi Vọng Tân rời đi, lều trại đều nhường cho người khác.
Triệu Nhạn chạy trong lều trại của anh ấy, đúng lúc ngủ với người nọ.
Cô ta rõ ràng đã ngủ nhầm người.
Vốn dĩ việc này không đồn ra ngoài, hai nhà kết hôn thì coi như xong, nhưng Triệu Nhạn tức giận, đi khắp nơi nói Bùi Vọng Tân tính kế cô ta, nháo loạn muốn Bùi Vọng Tân chịu trách nhiệm.
Tháng này cô ta có phản ứng nôn mửa, đến bệnh viện kiểm tra, đã mang thai rồi.
Cô ta càng khóc nháo muốn Bùi Vọng Tân chịu trách nhiệm cả đời.
Bây giờ trong giới đều chê cười, nhưng cho dù cô ta có không để ý thì mỗi ngày đều có một người phụ nữ mang thai chạy đến cửa lớn nhà họ Bùi khóc lóc nhốn nháo, nhà họ Bùi cũng không thể gọi cảnh sát đến cưỡng ép đuổi người ra, chỉ có thể bảo Bùi Vọng Tân trốn ra ngoài trước.
Lục Mạn Mạn nghe xong thì không nhịn được cười thành tiếng.
"Triệu Nhạn này thật đúng là, tính kế người khác còn có thể tính lên trên đầu mình, đã thế còn không biết xấu hổ nháo tới mưa gió cả thành phố, nhà cô ta không biết xấu hổ sao, cũng không ra mặt quản à?"
Đương nhiên là vò đã mẻ lại sứt, dứt khoát mặc kệ cho nó phát triển, lỡ như Triệu Nhạn thật sự nháo thành công, những thứ này không vinh quang thì tính là cái gì.
Lại không ngờ tới nhà họ Bùi là người bình thường à, sẽ chịu cái này ư.
Nhưng mà Bùi Vọng Tân cũng chỉ nhàn nhạt trào phúng: "Nghĩ đến tư duy trong nhà nhất mạch tương thừa, cũng có hơi không giống người thường."
Lục Mạn Mạn lại bật cười.
Bùi Vọng Tân nhìn chị dâu nhỏ xinh đẹp cười tum tỉm: "Anh trai em đâu?"
Lục Mạn Mạn nói: "Đi công tác rồi."
Bùi Vọng Tân nói: "Thì ra chị dâu chị thật sự có chị em gái."
Lúc Lục Mạn Mạn không nghe rõ lời này của anh ấy, anh ấy lại chuyển đề tài hỏi: "Chị gái chị đã khỏe chưa?"
Nói đến chuyện này, Lục Mạn Mạn vẫn phải cảm ơn anh ấy hết mực, ấn tượng ban đầu của cô ấy đối với Bùi Vọng Tân chính là loại công tử ăn chơi này, sau này biết anh ấy là phi công thử nghiệm, ấn tượng đã thay đổi rất nhiều, ngoại trừ bội phục thì vẫn là bội phục. Không ngờ con người cũng rất cẩn thận chu đáo.
Cô nghe chị gái mình nói, lúc đó chị gái của cô bị kinh hãi quá độ, co quắp một lòng muốn trở về, cả đường đều là Bùi Vọng Tân an ủi cô ấy, lúc trở về sợ khiến cho người khác phỏng đoán không tốt, bảo cô ấy sửa sang lại quần áo và tóc tóc tai một lần, phủi sạch bụi đất trên người.
Lục Mạn Mạn còn nghe Nghiêm Đại Khoan bị Bùi Vọng Tân kéo lấy ném ra ngoài, anh ta liền rút đao trên người ra, đâm về phía Bùi Vọng Tân.
Bùi Vọng Tân tránh ra sau rồi lại một cước đạp ngã anh ta, một hồi quyền đấm cước đá, chẳng qua lúc anh ấy đi xem tình huống của chị gái cô, Nghiêm Đại Khoan thừa dịp anh ấy không chú ý đã chạy mất.
Lục Mạn Mạn cũng không thèm để ý chuyện này, chạy rồi thì chạy rồi, chạy được một hồi chẳng lẽ có thể chạy cả đời ư?
Lục Mạn Mạn biết phi công không thể bị thương được, không chỉ không được bị thương, mà trên cơ thể có vết sẹo nghiêm trọng cũng không được, bởi vì khi bay ở độ cao lớn, vết thương sẽ không thể chịu được áp lực lên cao mà nứt ra, gây ra rủi ro cho phi công.
Thấy Bùi Vọng Tân không bị thương, chỉ là phần da ở giữa găng tay bị dao cắt rách.
Cô ít nhiều thở phào nhẹ nhõm, rất nhanh đã nói muốn bồi thường cho anh ấy một đôi găng tay. Bùi Vọng Tân nhếch miệng cười: "Trên đường đi chị gái của chị đã bảo hôm khác sẽ bồi thường cho em một đôi mới rồi."
Bùi Vọng Tân không thể rời đội quá lâu, ngồi một hồi rồi lại đi.
Lục Mạn Mạn còn nói sẽ lái xe đưa anh ấy về căn cứ, anh ấy xua tay nói không cần, bảo cô cứ đi chăm sóc chị mình cho tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận