[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 330: Có Chị Em Gái (1)

Chương 330: Có Chị Em Gái (1)Chương 330: Có Chị Em Gái (1)
Nghiêm Đại Khoan trở tay tát cô ấy hai cái, lại mắng cô ấy một trận, nói vì tìm cô ấy mà đã lấy hết tiền trong nhà làm lộ phí đi đường rồi, hai đứa nhỏ với mẹ già ở nhà không có ai chăm sóc.
Nói loại chó tư bản như cô ấy vĩnh viễn đều là phần tử đầu cơ, vừa thấy chính sách thay đổi, có cơ hội xoay người một cái là chán ghét công nhân nồng trại như anh tal
Những người khác nghe chuyện mà Nghiêm Đại Khoan gặp phải xong cũng không ngừng chửi bới Lục Mạn Hương, còn có người giúp Nghiêm Đại Khoan kéo cô ấy xuống xe, bảo cô ấy trở về sống đàng hoàng qua ngày với Nghiêm Đại Khoan đi, đừng nhớ tới những thứ vô bổ kia nữa!
Mặc kệ Lục Mạn Hương có khóc lóc liều mạng cầu cứu cũng vô dụng, sau khi xuống xe cô ấy bị Nghiêm Đại Khoan nắm chặt, chạy cũng không chạy thoát.
Cứ thế một đường bị đưa đến vùng ngoại ô hẻo lánh.
Vốn dĩ lúc đầu Nghiêm Đại Khoan chỉ muốn đòi cô ấy tiền mà thôi, nhưng thấy xung quanh không có ai, anh ta lại nổi lên tâm tư lệch lạc, nếu không phải do em gái của cô ấy gấy chuyện, thì hai người bây giờ vẫn còn là vợ chồng, người cũng đã ở trong tay anh ta rồi, nếu anh ta không làm gì biết đầu tương lai ai được lợi đây! Anh ta lập tức đẩy Lục Mạn Hương xuống đất.
Bên này Bùi Vọng Tân vừa tới căn cứ huấn luyện phi hành không bao lâu.
Tính cách của Bùi Vọng Tâm thoải mái phóng khoáng, lúc này anh ấy đang ra ngoài để làm quen với hoàn cảnh mới, cũng đồng thời hít thở không khí luôn.
Nghe thấy tiếng phụ nữ khóc lóc cầu cứu, anh ấy lập tức tới cứu người.
Lục Mạn Hương bị sợ hãi quá độ.
Lục Mạn Mạn đưa chị gái trở về phòng an ủi một hồi, kiểm tra trên người cô ấy chỉ có một ít dấu hằn do va chạm, không có bị thương gì, lúc này mới để cho Thái Hiểu Hồng đi với cô ấy.
Lục Mạn Mạn ra ngoài cho người đi tìm đám người Thái Châu về, báo chị gái của cô đã về rồi, không cần ra ngoài tìm nữa, còn có thông báo cho bên đồn cảnh sát Nghiêm Đại Khoan chạy về phía nào.
Sau đó mới rảnh rỗi đi tìm Bùi Vọng Tân.
Bùi Vọng Tân đàn ngồi trên sô pha trong phòng làm việc của Lục Mạn Mạn, vểnh chân uống trà nóng.
Nhìn thấy chị dâu nhỏ xinh đẹp của mình đi vào, anh ấy lập tức liền buông chân xuống nói: "Chị dâu!"
Mặt mày của Lục Mạn Mạn vui vẻ, cũng không gọi là trung đội Bùi nữa, thân thiết nói: "Vọng Tân, hôm nay may mà có anh."
Sau đó hỏi Bùi Vọng Tâm làm sao anh ấy đến đây.
Trên mặt Bùi Vọng Tân hiện lên vẻ một lời khó nói hết.
Có thể vì sao chứ, đương nhiên là vì tị nạn mà tới à.
Chuyện này phải bắt đầu từ sau khi Chu Nghiêm Phong và Lục Mạn Mạn rời khỏi thành phố Bắc Kinh, trước khi đi Chu Nghiêm Phong dặn dò anh ấy chú ý Triệu Nhạn và mẹ cô ta một chút.
Bởi vì tài xế của Chu Nghiêm Phong là Tiểu Từ đã từng nghe lén Triệu Nhạn nói chuyện với mẹ cô ta, cảm thấy hai người sẽ gây bất lợi cho anh.
Bùi Vọng Tân hoàn toàn không coi Triệu Nhạn là chuyện quan trọng gì, nhưng chuyện mà Chu Nghiêm Phong nói anh ấy cũng đành phải nhớ kỹ, sau đó không bao lâu một đám bạn thân trong giới muốn học theo người nước ngoài, cuối tuần đến vùng ngoại ô cắm trại gì gì đó.
Vất vả lắm Bùi Vọng Tân mới có được một ngày nghỉ, đương nhiên phải đi ra ngoài một chút, thế là cũng đi theo.
Buổi tối uống chút rượu, đang choáng váng ngồi bên lửa trại, Triệu Nhạn lại đây ngồi xuống bên cạnh anh ấy, đám người vừa mới uống rượu với anh ấy thoáng cái biến mất sạch, cô ta hạ giọng, thậm chí còn nói chuyện cực kỳ nhẹ nhàng.
Sợ anh ta bị lạnh, còn liên tục nói những lời ngon ngọt với anh ấy.
Bùi Vọng Tân nhìn thái độ của cô ta khác thường, sợ không đối phó nổi, buổi tối hôm đó liền lặng lẽ rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận