[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 93: Đừng Quậy Nữa (1)

Chương 93: Đừng Quậy Nữa (1)Chương 93: Đừng Quậy Nữa (1)
Thịt tôm vừa chắc vừa tươi, mùi thơm nồng nàn, chỉ là phương bắc lúc này còn chưa có cách ăn tôm hùm chua cay như thế này, cả bàn từ người lớn đến trẻ con ai nấy đều vô cùng kinh ngạc, chỉ có Lục Mạn Mạn sau khi nâng chén lên dô thì không thể chờ đợi được liền bắt đầu động đũa.
Chu Chi Chi cũng ăn theo ngay sau đó.
Còn dì Điền và Chu Bỉnh thì có hơi do dự một chút.
Chu Nghiêm Phong cuối cùng cũng động đũa, thấy tôm hùm chua cay hương vị quá nồng, anh bóc một con tôm ra khỏi vỏ tôm sau đó xối đầy tỏi băm xào và nước sốt tỏi băm.
Thịt tôm vừa được đưa vào miệng, liền phát hiện mùi tỏi thơm nồng cùng với mùi vị tươi ngon của thịt tôm trong nháy mắt tràn ngập khoang miệng, vị giác cũng bị kinh ngạc.
Nhìn Lục Mạn Mạn một mực ăn cay, ăn ngon đến mức thậm chí còn không để ý đến hình tượng mà mút ngón tay.. Anh nhịn không được mà cũng bóc một con tôm hùm cay, so với vị tỏi băm, mùi vị cay nồng đậm quả nhiên càng đã nghiền, làm cho người ta ăn xong còn muốn ăn tiếp.
Sau đó Chu Nghiêm Phong vứt bỏ tôm hùm tỏi băm sang một bên, chuyên tâm vào món tôm hùm Cay. Lục Mạn Mạn trong lúc vô tình ngang đầu liên nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Chu Nghiêm Phong, chóp mũi mỏng manh phủ một lớp mồ hôi mỏng, đôi môi đỏ hồng.
Cô biết ngay dù có là ai cũng không cưỡng lại được sự cám dỗ của tôm hùm chua cay, cô đẩy qua bên kia một ly bia lạnh thêm đá: "Thử uống thêm một chút bia ướp lạnh đi."
Chu Nghiêm Phong lúc đầu không uống bia, nhưng nhìn thấy Lục Mạn Mạn một ngụm bia một miếng tôm trông có vẻ như rất sảng khoái, anh liên thử xem, một miếng tôm, sau đó uống một ngụm bia ướp lạnh nuốt xuống vô cùng thoải mái, biểu hiện trên mặt cũng thay đổi.
Lục Mạn Mạn tiến tới hỏi: "Có sảng khoái không??"
Chu Nghiêm Phong: "... Sảng khoái."
Gì đây, vậy mà cô thật sự nghe được chữ "đã" từ miệng Chu Nghiêm Phong á, phải "đã" cỡ nào mà làm anh thốt thành lời thế này, cô cảm giác như mình mới khám phá ra một vùng trời mới, nhưng nó cứ kinh dị sao sao ay
Dì Điền cũng vừa suýt xoa vừa không tiếc lời khen ngợi: "Cay cay nồng nồng cực kỳ kích thích vị giác, ăn rất ngon!"
Chu Bỉnh và Chu Chi Chi thèm đói con mắt, nhưng Chu Bỉnh còn biết tự lượng sức mình nên không ăn phần có vị cay, còn Chu Chi Chỉ đáng thương vì tò mò da duôi tay nhỏ ra lấy một con tôm đã được thím lột vỏ, lặng lẽ đưa lên miệng nếm một miếng, lúc đầu vẫn chưa thấy øì, nhưng về sau vị cay từ từ thấm dần, làm cô bé cay đến mức lè lưỡi.
"Anh ơi, cay quá, cay quá!”
Chu Bỉnh vội vàng đưa trà hoa quả sang cho em gái.
Dáng vẻ nhóc con hấp tấp cầm ly trà uống ừng ực ừng ực như sắp cháy nhà làm cho mấy người lớn ở đây đều cười phá lên.
Một ký rưỡi tôm nói nhiều không nhiều, nên rất nhanh đã bị mọi người xử sạch, ăn xong vẫn còn thòm thèm.
Chu Nghiêm Phong uống rượu say, đầu óc choáng váng nhẹ, nhưng vẫn không quên nhắc nhở Lục Mạn Mạn: "Hai giờ rưỡi chiều nay người của văn phòng quản lý địa phương* sẽ đến, họ tiện đường đón em đó, nhớ chuẩn bị cho sớm."
* Văn phòng quản lý địa phương: là một cơ quan chính quyền cấp cơ sở ở Trung Quốc, có trách nhiệm quản lý và giám sát các hoạt động dân cư, kinh tế và xã hội trên một khu vực đường phố hoặc khu phố cụ thể.
Sau đó anh vịn lan can cầu thang đi lên lầu nghỉ ngơi.
Lục Mạn Mạn cũng đi theo, định bụng anh sẽ vào thư phòng, nhưng ai ngờ anh lại về phòng ngủ. Lục Mạn Mạn quyết định không bán bức tranh trước đây lấy tiền chủ yếu là do bức tranh đó vẫn chưa bán được giá cao.
Năm ngàn nhân dân tệ có thể là cả gia tài đối với người khác, nhưng đối với Lục Mạn Mạn thì đó chỉ là số tiền nhỏ, chưa đến ba tháng là cô sẽ lại kiếm về được từ công việc chăm sóc sắc đẹp.
Tuy nhiên, căn chung cư đó thì khác.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận