[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chuong 329: Hen Ho. (3)

Chuong 329: Hen Ho. (3)Chuong 329: Hen Ho. (3)
Còn có một vị đội trưởng tuổi ngoài bốn mươi nhưng tính tình vui vẻ, không chú ý chuyện vặt vãnh, tuy có ba người con nhưng hai đứa lớn đều đã ra ngoài làm việc, trong nhà chỉ có một đứa con út mười tuổi cần được giúp đỡ và nhiều cần nhiều sự quan tâm hơn mà thôi.
Về phần vợ cũ, vì người đó trúng tuyển đại học nhưng không muốn quay lại nên hai người quen nhau rồi chia tay.
Vợ cũ của anh ấy hiện đã kết hôn và cũng đang lập một gia đình mới.
Lục Mạn Hương cảm thấy không ai tệ bằng cuộc hôn nhân trước của mình, đồng thời cô ấy cũng cảm thấy đối với người cũng từng trải qua một cuộc hôn nhân thì họ sẽ bao dung cho nhau và dễ dàng hòa hợp với nhau hơn.
Cuối cùng, Lục Mạn Mạn chỉ có thể bảo chị gái hãy qua lại để trò chuyện trước, dựa vào quá trình đó để hiểu rõ về tính cách của đối phương hơn.
Bộ phận hậu cần ngày hôm sau gọi điện cho Tiểu Dương Lâu, mời Lục Mạn Hương đến thư viện đọc sách vào ngày chủ nhật.
Nhưng người đội trưởng kia đã nhanh chân hơn, sáng sớm đã đợi ở khu làm tóc để cắt tóc, sau đó mời Lục Mạn Hương đi dạo công viên vào ngày chủ nhật. Khi anh chàng ở bộ phận hậu cần phát hiện ra thì anh ấy ghét bản thân mình vì không có tóc để cắt.
Chỉ là hôm chủ nhật, Lục Mạn Hương đã đến chỗ mà phó đội trưởng hẹn, đội trưởng không đợi được ai nên gọi điện hỏi Tiểu Dương Lâu rằng Lục Mạn Hương không đi ra ngoài sao?
Nhưng vì đề án cải cách hệ thống cổ phần của giám đốc Từ đã được thông qua, nên Lục Mạn Mạn phải đến xưởng may từ sáng sớm và mãi đến chiều mới quay lại.
Thái Hiểu Hồng nói cho cô biết rằng Thái Châu đã báo cho đồn cảnh sát, cũng đã ra ngoài tìm người, còn nói: "Vào buổi trưa chồng cô có gọi điện nói rằng Nghiêm Đại Khoan không đi theo về phía nam, chắc là nửa đường quay lại tìm chị gái cô rồi!"
Đã gần sáu giờ kể từ khi chị gái cô mất liên lạc.
Hai chân Lục Mạn Mạn mềm nhữn, suýt nữa trượt chân, cô chạy đến cổng vội vàng tìm người, chợt trong tâm mắt xuất hiện bóng dáng cao lớn, trên người mặc áo khoác và đeo găng tay da.
Anh ấy quay lại và nói: "Có ở đây không?"
Người đàn ông quay mặt lại, khuôn mặt cặn bã kia đẹp trai không góc chết.
Lục Mạn Mạn giật mình, kinh ngạc nói: "Trung đội Bùi?"
Lục Mạn Hương xém chút nữa bị Nghiêm Đại Khoan trói lại! Thì ra từ sau khi hai đứa con trai mỗi ngày đều nói những thứ kia, Nghiêm Đại Khoan bắt đầu nghi ngờ Lục Mạn Hương ăn ngon uống tốt còn ở nhà lớn, là tài sản của cha mẹ trả lại.
Lục Mạn Hương có em gái và em rể che chở, anh ta không dám trắng trợn tới tranh tài sản, nhưng trước khi đi cuối cùng tức giận, lúc này mới âm thầm lên kế hoạch giữa đường quay về tìm Lục Mạn Hương, muốn chiếm một khoản tiền từ trong tay Lục Mạn Hương.
Một ngày trước anh ta đã tới thành phố Thiên Khánh, âm thầm quan sát Lục Mạn Hương, cũng là hôm nay mới tìm được cơ hội cô ấy ra ngoài một mình.
Lục Mạn Hương lên xe buýt không bao lâu thì phát hiện ra chồng cũ.
Cô ấy cứ tưởng ở trên xe thì Nghiêm Đại Khoan sẽ không dám làm gì, không ngờ sau khi Nghiêm Đại Khoan bị phát hiện không những không hoảng hốt, mà còn đi tới túm lấy cánh tay cô, hung thần ác sát kéo cô ấy về nhà với anh ta.
Cô ấy vội vàng tìm kiếm sự giúp đỡ của người xung quanh mình.
Nghiêm Đại Khoan lại nói với người bên cạnh đây là vợ anh ta, nói cô bỏ con chạy theo trai lạ, nhìn trên người mặc quần áo tốt bao nhiêu, đều là do tên trai lạ kia mua, chả trách cô ấy lại bỏ nhà ra đi, mặt mũi cũng không cần! Lục Mạn Hương giải thích với người khác không phải như vậy, bọn họ đã không còn là vợ chồng nữa, đã ly hôn rồi, nhờ tài xế lái xe đến đồn cảnh sát, đến đồn cảnh sát thì có thể nói rõ tất cả.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận