[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 298: Chim Sáng (3)

Chương 298: Chim Sáng (3)Chương 298: Chim Sáng (3)
"Không chỉ thua kém về thẩm mỹ trang phục, mà còn thua kém về cách thức tuyên truyền."
Giám đốc nhà máy Từ im lặng, cầm quyển tạp chí lên nói: "Cô nói có lý, những thứ này đều cần phải cải thiện, nhưng mà cô có nghĩ tới việc ở giai đoạn hiện tại, thời trang thời thượng vẫn chỉ chiếm một nhóm nhỏ, nhà máy trang phục của chúng ta chủ yếu vẫn nhắm tới thời trang hiện hành trong nước, nếu như bởi vì tạp chí cùng nhu cầu của sản xuất nhà máy thay đổi phong cách trang phục, quá mạo hiểm."
Ông ấy uống một ngụm trà: "Tiểu Mạn, có lời gì cô cứ việc nói thẳng đi."
Lục Mạn Mạn xác thực có ý khác, chỉ là một cái nhà máy quốc doanh không đến mức phải hao tâm tổn sức như thế.
Cô cũng không che giấu, thẳng thắn nói: "Chúng ta hình thành nhà máy hiện tại chính là muốn nhắm tới bộ phận nhỏ này ở thị trường, tôi dự tính là qua hai năm nữa, tài chính dư dả sẽ đi đăng kí thương hiệu cho nhà máy và cửa hàng, về sau bán hàng độc quyền, mở các chuỗi cửa hàng nhượng quyền nhưng nếu nhà máy may mặc của ông có thể thu mua lại nhà máy may mặc của chúng tôi, biến nhà máy thành thương hiệu, có sự hỗ trợ của ông, tôi có thể kéo nhanh tiến độ đăng ký thương hiệu, ông bên này cũng sẽ có một thương hiệu khác về thị trường thời trang thời thượng, chúng ta chẳng phải là đôi bên cùng có lợi hay sao?"
Giám đốc Từ biết là cô làm việc không phải không có mục đích, phải thảo luận kỹ về vấn đề này.
Nhưng hãy tạm gác nó qua một bên trước đã.
Ông muốn nói cho cô một tin tức tốt: "Tiểu Mạn, lần này tôi trở về, vừa nộp đơn lên cấp trên để xin vào hệ thống cổ phần thí điểm của nhà máy chúng ta"
Động tác uống trà của Lục Mạn Mạn dừng lại một chút, không ngờ tới ông nhanh như vậy đã đưa ra việc cải cách cổ phần, cái này đương nhiên quá tốt rồi, nếu chuyển hình thức đầu tư của nhà máy may mặc thành dạng cổ phần thành công, thu mua nhà máy may mặc cũng không phải là nói suông trên giấy.
Trên mặt cô lập tức nở nụ cười: "Vậy chúc ông thành công."
Lục Mạn Mạn cùng giám đốc Từ ăn cơm trưa xong mới trở về.
Ở cổng Tiểu Dương Lâu có một bóng người quen thuộc, còn có một ô tô màu đỏ mới đang đỗ.
Lúc Lục Mạn Mạn cùng giám đốc Từ tách ra, còn nhờ ông để ý ở bên Dương Thành lúc nào thì có hội triển lãm bán ô tô.
Bây giờ cô đi lại quá bất tiện, rất muốn mua một chiếc xe riêng cho mình. Thật ra cô đã bắt đầu để ý vấn đề này từ năm trước, cho nên chỉ nhìn thoáng qua đã nhận ra, đây là một chiếc Citroen CX rất đẹp đang được ưa chuộng ở Châu Âu hiện nay...
Lục Mạn Mạn nói lời tạm biệt với thư ký của giám đốc Từ xong xuôi, sau khi xuống xe cũng nhanh chạy qua: "Lục Thành, sao cậu lại tới đây?”
Sau đó liền nhìn về phía chiếc Citroen CX kia, vẻ mặt hâm mo nói: "Cậu mua xe mới khi nào vậy?"
Lục Thành mở nhà hàng.
Chu Nghiêm Phong lúc trước mang Lục Mạn Mạn đến nhà hàng của Lục Thành để ăn cơm.
Khi đó Lục Thành rất nhiệt tình mời Lục Mạn Mạn tới làm cố vấn, nếu không phải về sau Lục Mạn Mạn dính chặt với quần áo may mặc không thể phân thân được thì đã thật sự cùng cậu ta làm nhà hàng rồi.
Về sau Lục Mạn Mạn mới biết, Chu Nghiêm Phong cố ý cho hai người làm quen là do thấy cô muốn tìm việc làm nên muốn giúp cô, đồng thời cũng dễ giữ cô lại bên mình.
Đương nhiên là không thành công, anh ấy cũng từ bỏ.
Lục Thành lúc làm trong quân đội đã bị thương một chân, đi có chút không vững, bước chậm đến, tươi cười: "Chị dâu, chúng ta đã lâu không gặp! "
Thấy mắt của chị dâu đã dán chặt lên xe, Lục Thành cười nói: "Xe này cũng không phải là của em."
Anh thừa nước đục thả câu: "Đây là xe tặng cho chị."
Ánh mắt của Lục Mạn Mạn rời khỏi Citroen CX, mặt đầy kinh ngạc: "Cậu tặng xe cho tôi? Vì sao lại tặng cho tôi? Cậu..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận