[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chuong 392: Lanh Lung Nghiem Nghi Trước Nay Chưa Từng Có (1)

Chuong 392: Lanh Lung Nghiem Nghi Trước Nay Chưa Từng Có (1)Chuong 392: Lanh Lung Nghiem Nghi Trước Nay Chưa Từng Có (1)
Vợ chồng mỗi người một ngả là chuyện mà cô cũng không hề mong muốn.
Lục Hướng Tùng hơi dùng sức nắm lấy tay Lục Mạn Mạn, kéo tỉnh thần cô trở lại, sau đó ôn hòa nói với cô: "Mạn Mạn, cháu đừng buồn, nghe cậu nói trước đã."
Lục Mạn Mạn ngước mắt nhìn ông ấy.
Lục Hướng Tùng nói trước mấy câu: "Tính tình Gia Vinh trước nay đều nóng nảy, lại còn tự cao tự đại, cháu không cần để tâm tới nó, ý là sau này cũng không có lý do gì để cháu phải sợ nó, con người thẳng bé này thích cứng không thích mềm, nếu cháu đối xử tốt với nó thì nó sẽ ngông cuồng vênh váo không coi ai ra gì, còn nếu cháu không cho nó vẻ mặt nào dễ nhìn thì ngược lại nó sẽ rất để ý đến thái độ của cháu dành cho nó."
Ông ấy vỗ vỗ tay Lục Mạn Mạn mấy cái, bảo cô yên tâm: "Nó không dám làm chuyện xằng bậy đâu."
Sau đó ông ấy mới vào chủ đề chính: "Để cho cháu tiếp quản công ty địa ốc không phải chủ ý của một mình cậu mà đó là kết quả của cuộc thảo luận chung giữa cậu và chú trẻ Hoàng của cháu, cậu và chú trẻ Hoàng của cháu đều tin tưởng cháu có năng lực như vậy." Lục Mạn Mạn hỏi: "Còn gì nữa không ạ?"
Cô không tin rằng chỉ có một nguyên nhân này.
Lục Hướng Tùng vui mừng xen lẫn an tâm nhìn cô rồi nói tiếp: "Cháu xem cháu thông minh biết bao, rất nhiều chuyện chỉ cần biết một chút là thông suốt được ngay, đương nhiên là vẫn còn nguyên nhân khác nữa, cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất, tình cảm chị em giữa cháu và chị gái cháu vô cùng sâu đậm, sau khi cậu chết, cậu tin là cháu có thể làm chỗ dựa vững chãi cho chị cháu."
Cuối cùng Lục Mạn Mạn cũng hiểu rõ cái gọi là tình yêu thương của bậc làm cha làm mẹ, tính toán sâu xa mọi thứ vì con cái.
Người mà ông cậu này yêu thương nhất vẫn luôn là chị gái cô, mà người ông ấy không yên lòng nhất cũng là chị gái cô!
Nếu là như vậy thì hết thảy đều đã có thể nói thông được rồi.
Cô bừng tỉnh nhớ lại lúc đầu Chu Nghiêm Phong cũng suy nghĩ rất sâu xa, vì để ràng buộc cô với thời đại này mà anh trăm phương ngàn kế mang chị gái cô tới bên cạnh cô.
Nhưng anh có tính toán thế nào đi chăng nữa thì e là cũng hoàn toàn không ngờ tới "nhân" mà ngày đó anh gieo xuống, hôm nay lại kết thành loại "quả" hoàn toàn đi ngược lại với ý nguyện của anh.
Ngón tay Lục Mạn Mạn không nhịn được mà nắm lại một chút. Dĩ nhiên Lục Hướng Tùng đều biết những suy nghĩ trong lòng cô, ông ấy khuyên nhủ bằng ngữ điệu thành khẩn và tình ý sâu xa: "Mạn Mạn, cậu nói mấy câu thật lòng nhé, cháu không hợp với thằng bé kia đâu, hai đứa vốn không phải người cùng chung một con đường."
"Cậu biết thằng bé kia rất ưu tú, nó có rất nhiều đất dụng võ để tha hồ phát huy năng lực, đáng để cháu giao phó cả đời, nhưng hôn nhân không chỉ cần mỗi tình yêu là có thể đi với nhau lâu dài được, phải xem hai đứa có thể có được điều gì từ trên người đối phương, cháu trẻ tuổi xinh đẹp tự tin và có sức quyến rũ nên đương nhiên thằng bé kia có thể có được những thứ mà nó muốn ở trên người cháu, vậy nên nó mới ở bên cháu, cậu không nói đến chuyện nó yêu cháu, một cô gái như cháu thế này thì ai mà không yêu chứ, cháu xem cháu tới đây được biết bao nhiêu người hoan nghênh, thằng bé Bảo Câu kia không phải ngày nào cũng lượn lờ vây quanh cháu hay sao, cháu đừng nhìn bộ dạng Bảo Câu giống như rất đào hoa phong lưu, mắt nhìn người của nó cao lắm, từ trước đến nay nó đều không chịu tùy tiện yêu đương với ai, vì theo đuổi cháu mà còn không cần cả mặt mũi... Chu Nghiêm Phong chẳng qua chỉ là chiếm được lòng cháu trước, đến trước nên mới có được tâm hồn thiếu nữ của cháu, nhưng các cháu tự hỏi lòng mình xem, nó có thể có được thứ nó muốn từ cháu, còn ngược lại cháu có thể có được điều gì từ trên người nó?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận