[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 276: Búp Bê May Mắn. (1)

Chương 276: Búp Bê May Mắn. (1)Chương 276: Búp Bê May Mắn. (1)
Bùi Cẩm tiếp tục nói: "Cô ấy lo lắng rằng cô có thể gặp tai nạn trên đường nên đã tốt bụng nhờ em họ của tôi gọi người nhà của cô đến đón cô. Vậy mà cô lại đứng đây, cả gan đặt điều về cô ấy như thế. "
Triệu Nhạn trở nên tức giận: "Cô ta? Tốt bụng sao?”
Triệu Nhạn vẫn còn muốn nói gì đó, nhưng Bùi Cẩm đã cảnh báo cô ta: "Tôi đã cảnh cáo cô trước đây là không được nói xấu cô ấy. Có vẻ như cô vẫn chưa học được bài học của mình."
"Sau này đừng tự rêu rao việc cô có quen biết với tôi."
Nói xong, Bùi Cẩm không thèm phí lời với cô ta nữa, cô ấy bình tĩnh nói với mẹ Bùi: "Mẹ, giới thiệu em gái con với mọi người đi, đừng để người khác bắt nạt em ấy."
Mẹ Bùi cuối cùng cũng nở nụ cười, ôm lấy Lục Mạn Mạn và đáp: "Mẹ biết."
Trong suốt quá trình quan sát, Lục Mạn Mạn thấy biểu hiện của mẹ Bùi ngày càng trở nên khó chịu. Mẹ Triệu và Triệu Nhạn vẫn cứ nhảy cẵng lên và khiến người khác thấy xấu hổ. Đúng là khiến cho mọi người im lặng như sáp, hoàn toàn không có chút tế nhị nào.
Bùi Cẩm thay mặt cô lên tiếng cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Cô ấy chỉ đang bảo vệ cho sự tự tôn của mẹ mình, nhưng sau đó cô ấy lại đột ngột thay đổi hướng tấn công trước mặt mọi người và tuyên bố Lục Mạn Mạn chính là em gái mình.
Lục Mạn Mạn, cho dù là người đã quá quen với những trường hợp như này cũng bị Bùi Cẩm vả cho một phát chấn kinh.
Cô quay đầu lại nhìn Bùi Cẩm còn đang hếch cằm lên. Khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy còn toát lên vẻ lạnh lùng và kiêu ngạo.
Lục Mạn Mạn cười khẽ. Đúng là không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài. Tính Tình của người chị này cũng hay thật, lấp liếm sự thật đỉnh đến thế là cùng.
Mẹ Triệu và Triệu Nhạn đều bị sốc, cả hai đứng chết trân ngay tại chỗ.
Những người xem, cũng như những người đã quan sát trước đó đều có thể nhanh chóng hiểu ra tình hình và tiến tới.
Người vẫn còn đang đi tuốt đằng trước đã cười sang sảng, đi đến giữ chặt Lục Mạn Mạn và cất lời: "Đến đây xem, đến cho tôi nhìn rõ cháu ngoại của mình nào."
Sau khi nhìn qua Lục Mạn Mạn, ông kinh ngạc: "Thảo nào con trai Vọng Tân của tôi cứ nói rằng nó sẽ hài lòng nếu như vợ tương lai của nó xinh đẹp bằng một nửa chị nó. Hahahal Nhìn cô gái trẻ và xinh đẹp này đi. Đừng nói đến nó, ngay cả tôi cũng thấy vừa ý quá chừng!" Mọi người nghe thấy thể thì cười phá lên.
Lục Mạn Mạn chưa bao giờ gặp mẹ Bùi Vọng Tân trước đây. Nhìn bà ấy có nét rất giống mẹ Bùi, nhưng mẹ Bùi có vẻ lớn tuổi hơn, ngoài ra nét mặt của mẹ Bùi cũng cởi mở và điềm đạm hơn, nhìn đúng phong thái của một bề trên. Ngược lại, mẹ của Bùi Vọng Tân có vẻ trẻ hơn, với đôi mắt to và hai mí nông. Rõ ràng là bà ấy đã từng là một người đẹp khi còn trẻ, thậm chí còn có một chút sự lanh lợi trong nét mặt mà mẹ Bùi không có.
Cái vẻ ngoài vừa cặn bã lại vừa đẹp trai của Bùi Vọng Tân chắc chắn là được thừa hưởng từ mẹ của anh ấy!
Mẹ Bùi huých nhẹ vào người Lục Mạn: "Chào dì Can đi."
Cô đáp lại bằng một giọng lanh lảnh: "Chào dì Can."
Mẹ Bùi Vọng Tân vỗ tay và cười sảng khoái."Ôi chao, cái miệng nhỏ kia cũng ngọt ngào quá nhỉ"
Thậm chí cách bà ấy cười, ngẩng cao cổ ra sau và điệu cười sang sảng ấy cũng giống y đúc Bùi Vọng Tân!
Lục Mạn Mạn chính thức trở thành người một nhà với họ, hai bà mẹ Bùi nhanh chóng dẫn cô đi giới thiệu với những người khác trong gia đình. Cái øì mà người đứng đầu của nhà họ hay quân ủy gì gì đó... So với đống bè cánh luẩn quẩn của thành phố Thiên Khánh thì phải nói là khác một trời một vực. Ngay cả Lục Mạn Mạn cũng phải dè dặt hơn vài phần.
Bùi Cẩm dù sao cũng là Bùi Cẩm, đi đâu cũng giống như trở về nhà của chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận