[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chuong 341: Ky La (2)

Chuong 341: Ky La (2)Chuong 341: Ky La (2)
Lục Mạn Mạn cười nói: "Tiếc quá, tôi không có số điện thoại của Bùi Vọng Tân, để tôi dẫn ngài đến gặp anh ấy nhé."
Lời này của cô không có nửa ý giả dối, mục đích của Bùi gia là gì thì cô không rõ, nhưng loại chuyện thất đức như ném củ khoai nóng của mình sang cho người khác mà cũng làm được, thì đừng trách cô tại sao lại ném về cho Bùi Vọng Tân.
Lục Mạn Mạn rất nhanh đã ngồi ở vị trí lái.
Triệu Nhạn cũng không biết mình hiện tại là "củ khoai nóng", hoặc là cô ta biết Lục Mạn Mạn không đám hại cô ta, sau khi ngồi lên xe thì bắt đầu đánh giá đồ vật bên trong.
Sau đó lạnh lùng mỉa mai: "Xe Citroen CX luôn, giàu thật nha."
Lục Mạn Mạn không biết nếu mình nói ra đây là quà Chu Nghiêm Phong mất mười năm nợ để mua tặng cô, thì cô ta có tức chết không.
Có điều chuyện Chu Nghiêm Phong mua xe cho cô, là chuyện riêng của hai người, cô không muốn chia sẻ với người khác, Chu Nghiêm Phong là người có chức có vị, tuy lúc mua xe cũng đã báo cáo với cấp trên, hoàn toàn hợp pháp hợp quy, nhưng nếu thêm nhiều người biết thì sẽ ảnh hưởng không tốt đến việc của anh ấy.
Ngay cả những người ở cùng khu của cô hỏi đến, cô cũng chỉ đáp làm ăn buôn bán không có xe di chuyển qua lại rất bất tiện, xe của Chu Nghiêm Phong là xe Nhà nước, rảnh có thể chạy đến đưa đón cô, cô cũng chẳng thể cứ đi xe buýt hoài được, nên bắt buộc phải tự mua xe cho mình.
Xe này là cô thế chấp Tiểu Dương Lâu mới mua được, nhìn xịn xò y như hàng mới đúng không? Nhưng thật ra chỉ là xe second-hand thôi, người ta không cần nữa nên bán lại cho cô, rồi cô phun sơn lên nhìn cho nó mới, vậy mà dọa được một đống người đó!
Mấy người ở trong khu lúc đầu còn cho là cô rất biết kiếm tiền, tại thấy quần áo mỗi ngày của cô đều rất tươm tất và xinh đẹp, hóa ra xe này là do thế chấp nhà mới mua được, biết ngay mà, tiền kiếm đâu có dễ đâu.
Lục Mạn Mạn nghe xong cũng chỉ cười cười, không phản bác.
Cho nên khi bị Triệu Nhạn mỉa mai, cô cũng dùng chiêu cũ để đối phó.
Ý khinh thường trên mặt Triệu Nhạn tăng thêm: "Mấy người ở giai cấp dưới đáy như cô, làm ăn buôn bán nhỏ thôi, sĩ diện cũng cao gớm, còn bày đặt mua xe mua ơ đồ, chẳng phải chỉ để làm cảnh thôi sao!”
Lục Mạn Mạn cười tủm tỉm đáp: "Ngài dạy rất đúng, rễ cây của ngài màu đỏ, mặc kệ đứa bé trong bụng ngài là con ai, sinh ra thì cũng sẽ thành cây con mạ đỏ thôi*." *Y bảo là nhà bà tiểu thư kia có gốc í, cho dù bả mang thai con của người thấp kém nhất thì đứa bé đó chảy dòng máu của bả cũng sẽ trở nên cao quý thôi.
"Lục Mạn Mạn, cô dám!"
Triệu Nhạn nghe xong mặt đỏ bừng lên, nếu không phải bị dây an toàn cản trở, chắc người đã muốn đứng lên nhào vô xử đẹp cô.
Lục Mạn Mạn nhìn thấy căn cứ bên kia, đưa tay ra hiệu dừng lại: "Nào nào bớt giận, bớt giận, sắp đến rồi."
Bên ngoài trụ sở có lính canh gác thay phiên nhau phòng thủ.
Lục Mạn Mạn ghi danh một chút, nhờ chuyển lời đến trung đội* Bùi Vọng Tân, nói là chị dâu ghé thăm.
*Trung đội là phân cấp đơn vị nhỏ thứ hai trong phiên chế tổ chức đơn vị của quân đội. (chắc ở VN khác TQ)
Lục Mạn Mạn ghi danh xong thì quay lại xe.
Biết là có người nóng ruột, đứng ngồi không yên nãy giờ còn ở đó.
Triệu Nhạn gấp đến độ không chờ nổi ở trên xe nữa, nên lúc Lục Mạn Mạn vừa đi là cô ta đã xuống xe, đứng yên ở đó như hòn vọng phu nhìn chằm chằm cổng.
Lục Mạn Mạn vẫn thấy rất lạ, việc này ram rộ đến mức chắc Chu Nghiêm Phong cũng đã nghe qua, Bùi gia dù có thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không rước con dâu đã mang thai con của người khác vào cửa, thế mà Triệu gia vẫn còn hy vọng đặt cược lên Bùi Vọng Tân, vậy sao không xóa bỏ đứa nhỏ trong bụng Triệu Nhạn đi, phần thắng sẽ cao hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận