[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 449: Theo Anh Qua Đây (1)

Chương 449: Theo Anh Qua Đây (1)Chương 449: Theo Anh Qua Đây (1)
Bùi Cẩm lên tiếng hỏi trước: "Làm sao mà anh ấy chắc chắn được, nếu em biết tin thì sẽ quay lại tìm anh ấy chứ?"
Lục Mạn Mạn nói: "Còn phải hỏi sao, chúng tôi chia tay vì có mâu thuẫn trong sự nghiệp. Mâu thuẫn đó không còn, em không quay lại tìm anh ấy thì còn chờ đợi gì nữa?”
Bùi Cẩm trầm ngâm: "Em không muốn tìm hiểu tin tức về anh ấy, hẳn là anh ấy đã cho rằng em buông bỏ rồi, không còn yêu anh nữa. Anh ấy có thể tiết lộ tin tức cho em, nhưng nếu em quay lại, chút tình cảm này giống như anh ấy phải cầu xin mới có được, anh ấy là người rất kiêu ngạo, chắc chắn không chịu được điều đó."
Lý Tri Phương gật đầu.
Lục Mạn Mạn chìm vào suy nghĩ.
Lý Tri Phương vẫn còn một câu hỏi muốn hỏi cô: "Trong tình huống như thế này, nếu kéo dài thêm nữa, vậy cô có kế hoạch gì?"
Lục Mạn Mạn nghĩ đến trước đây, cô từng có cảm giác Chu Nghiêm Phong là một con nhím, mỗi lần chạm vào cô là muốn đâm cô một phát, cô chỉ cảm thấy không thể tiếp tục ở cùng một mái nhà với anh, do dự một lúc rồi thật thà nói: "Nếu không có hai người phân tích, theo suy nghĩ ban đầu của tôi, chỉ có thể chia tay thôi, cuộc hôn nhân đã có khúc mắc thì chắc chắn cũng không lâu dài được, thà hai người chia tay khi vẫn còn để lại ấn tượng tốt cho nhau còn hơn là kéo dài tình trạng khó xử, rồi ồn ào náo loạn."
Lý Tri Phương và Bùi Cẩm đã đoán được sẽ như vậy.
Lý Tri Phương nói: "Cô quá lý trí, lý trí đến mức có thể nói là xa rời tình cảm, chỉ nghĩ cách giải quyết vấn đề để đạt được một kết quả nhất định, dù kết quả thế nào, cô luôn cảm thấy mình đã cố gắng lắm rồi, làm hết sức để không tiếc nuối, cho nên dù kết quả tốt hay xấu thì cũng chấp nhận."
Bùi Cẩm nói: "Cho nên em chấp nhận mọi chuyện một cách nhẹ nhàng đến mức khiến người ta nghi ngờ sự cố gắng trước đó của em chỉ là làm cho có mà thôi."
Hai người nhất trí rằng: "Đó cũng chính là nỗi sợ của Chu Nghiêm Phong ở cô, và lý do anh ấy cảm thấy cô không thực sự yêu anh ấy. Nói thẳng ra, cô không mang lại đủ cảm giác an toàn cho anh ấy, nên anh ấy mới không dám tuỳ tiện tiếp tục với cô như vậy."
Giả sử anh không cân nhắc gì cả mà chấp nhận, thế thì cũng sẽ gieo mầm mối họa cho cuộc hôn nhân sau này, không biết bao giờ hai người lại cãi nhau rồi tan vỡ, chắc chắn Chu Nghiêm Phong cảm thấy mình không thể chịu đựng thêm một lần nữa, nên mới nói muốn một cuộc sống ổn định hết lần này đến lần khác. Lục Mạn Mạn tới giờ mới hoàn toàn sáng tỏ thông suốt.
Thực ra cô là một người trong cuộc đầy mơ hồ, nghĩ lại xưa nay Chu Nghiêm Phong luôn nhắc đi nhắc lại trong thư chuyện mong cô yêu anh nhiều hơn một chút, anh bảo cô cân nhắc điều này, điều kia, chỉ vì anh không dám chắc cô yêu anh, không còn tin tưởng vào tương lai của cả hai.
Nếu cô muốn tháo gỡ được nỗi khúc mắc trong anh, để anh biết cô yêu anh, vậy thì mọi chuyện đã tốt rồi.
Bùi Cẩm nói: "Đúng vậy, đừng nói những lời lý trí đó trước mặt anh ấy nữa, thật sự giống như dao đâm vào tim người khác vậy, em hãy dỗ dành anh ấy đi, cưa được người ta về tay đã rồi hãy tính."
Lý Tri Phương nghe cũng thấy lời cô ấy nói có chỗ đúng mà cũng có chỗ sai sai, vẫn dặn dò Lục Mạn Mạn lần nữa: "Dỗ dành anh ấy cũng đâu có sai, đàn ông cũng cần được dỗ dành, nhưng em nhớ kĩ đấy, trong chuyện tình cảm vẫn phải chân thành mới được, người ta bảo yêu nhau thì dễ mà gần nhau thì khó, hai người muốn bền lâu thì nhất định phải nỗ lực cho đi, thấu hiểu lẫn nhau, bao dung cho nhau.”
Lục Mạn Mạn lắng nghe, ghi nhớ lời khuyên.
Thấy trời không còn sớm nữa, cô gọi thư ký sắp xếp việc chuẩn bị đồ cứu trợ cho vùng bị động đất đâu vào đấy, sau đó đãi Bùi Cẩm và Lý Tri Phương ăn trưa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận