[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 336: Ông Cậu (3)

Chương 336: Ông Cậu (3)Chương 336: Ông Cậu (3)
Lùi một vạn bước mà nói, cho dù là nhà bọn họ có cảm thấy chị gái cô cũng không tệ, dịu dàng hiền thục, là đối tượng lựa chọn làm con dâu tốt, nhưng trong mắt người ngoài thân phận tái hôn chính là nguyên tội, bên ngoài không biết có bao nhiêu người bàn tán.
Nói trắng ra trèo núi cao không có dễ như vậy, nhất định phải có tố chất tâm lý to lớn mới được.
Đến lúc đó lỡ như lại không đi nổi, nhà gái chậm trễ thời gian và công sức, nhà trai bên kia lại bởi vì tài sản và quan hệ, cũng không có tổn thất quá nhiều, dù sao người ta thử sai chỉ phí thấp, đến lúc đó lại tìm một cái đơn giản hơn.
Lục Mạn Mạn nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết Bùi Vọng Tân rốt cuộc làm sao lại nhắm tới chị gái cô, anh ta thật sự muốn đối điên cuồng oanh tạc chị gái cô, không nói chị gái cô, đa số phụ nữ đều không chịu nổi.
Buổi tối Lục Mạn Mạn trở về sớm hơn một chút, muốn tìm hiểu một chút từ chỗ chị gái mình, vừa mới vào sảnh đã nghe chị gái mình nói vào micro: "Thật ngại quá, tôi đã hẹn hò đoàn trưởng Hoàng rồi.
"Trung đội Bùi sao anh lại không rõ chứ, tôi đã từng kết hôn một lần, tôi muốn một cuộc sống an ổn. Tôi, tôi không có tùy tiện hẹn hò với người ta, chúng tôi lấy kết hôn làm tiền đề... " Không biết đối phương nói cái gì, chị gái cô lạch cạch cúp điện thoại, vỗ mạnh ngực.
Lục Mạn Mạn vội vàng rót cho cô ấy một ly nƯỚc.
Lục Mạn Hương uống hết một ly nước, trái tim đập không ngừng.
Lục Mạn Mạn cũng không thúc giục cô ay đợi đến khi tâm tình cô ấy từ từ bình tĩnh lại, mới hỏi xảy ra chuyện gì.
Lục Mạn Hương nói: "Anh ấy nói, anh ấy cũng có thể lấy kết hôn làm tiền đề để hẹn hò với chị..."
Thật chết người.
Cô không thắc mắc chị gái mình lại sợ hãi cúp máy.
Bùi Vọng Tân nói loại lời này, lực sát thương quá lớn, rất dễ khiến người ta cho dù như thiêu thân lao vào lửa cũng phải đồng ý với anh ta.
Lục Mạn Mạn cũng cảm thấy khó giải quyết, loại người như Bùi Vọng Tân cũng không phải là dùng vài ba câu là có thể khuyên bảo được, nghĩ đi nghĩ lại vẫn nên hỏi Chu Nghiêm Phong một chút.
Lại nghe chị gái cô nói tiếp: "Anh ấy nói anh ấy đã thấy chị chơi piano."
Lục Mạn Mạn buồn bực: "Chuyện lúc nào?"
Lục Mạn Hương lắc đầu, cũng không biết.
Cây đàn piano trên lầu ba kia đến bây giờ cô ấy vẫn chưa từng chạm qua, không dám đụng vào, giống như chuyện cũ phủi bụi sẽ chạy ra, sẽ khiến cho cô ấy nhớ lại những ngày tháng dài vây quanh bên cha mẹ, vô ưu vô lự.
Cho nên là thật sự không biết Bùi Vọng Tân làm sao lại thấy qua dáng vẻ cô ấy chơi đàn piano, đã là chuyện từ bao nhiêu năm trước?
Nhưng cô ấy lập tức bỏ từ bỏ suy nghĩ kỹ càng, cô ấy và đoàn trưởng Hoàng vừa mới đến giai đoạn hiểu biết nhau, không có chuyện ngoài dự đoán thì tiến triển hẳn sẽ thuận lợi, tuổi tác của đoàn trưởng Hoàng có hơn lớn một chút, tính cách cũng có chút nóng nảy, nhưng vẫn nói cô ấy nhìn tựa như người có văn hóa, đối với cô ấy rất là kính trọng, tương lai giáo dục đứa nhỏ cũng đồng ý nghe lời cô ấy.
Sau này hai người một người chủ đối ngoại một người chủ đối nội, quản lý ổn thỏa thì sẽ không mất một đoạn hôn nhân tốt.
Lần này Lục Mạn Mạn tuyệt đối ủng hộ cô ấy, đại khái trước kia chị gái cô chịu khổ nhiều rồi, đã biết mình muốn thỏa hiệp với bản thân, loại hôn nhân khó khăn này cô ấy căn bản không chịu nổi áp lực, vì sao không chọn một con đường dễ đi hơn?
Lục Mạn Mạn hy vọng nếu chị gái đã quyết định, vậy thì không được dễ dàng bị lung lay nữa.
Nhưng nỗi sợ hãi này nhanh chóng trở thành dư thừa.
Ngày hôm sau Lục Mạn Mạn ăn sáng xong, đến văn phòng xem báo cáo của xưởng may, nghe thấy bên ngoài ồn ào, cô tới cửa sổ nhìn ra ngoài, chỉ thấy bên ngoài tòa nhà nhỏ có hai chiếc xe của chính phủ đậu, còn có một chiếc Rolls-Royce màu champaøne.
Bạn cần đăng nhập để bình luận