[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 515: Vui Mừng Khôn Xiết (1)

Chương 515: Vui Mừng Khôn Xiết (1)Chương 515: Vui Mừng Khôn Xiết (1)
Sau khi thật vất vả anh mới tỉnh lại, cuối cùng cô cũng trải nghiệm được tâm trạng muốn sống một cuộc đơn giản bình thường một chút của anh, cảm nhận được người cả đời muốn nắm trong tay nhiều thứ, đồ vật quan trọng cũng rất nhiều, nhưng cũng không quan trọng hơn cuộc sống của bản thân.
Cô muốn giống như cặp vợ chồng ân ái bình thường với anh, củi gạo dầu muối yêu nhau lâu dài, mỗi ngày đều quan tâm và lo lắng cho nhau, cho dù gặp phải chuyện gì cũng tay trong tay đồng tâm hiệp lực cùng nhau bước qua.
Còn muốn sinh ra một đứa bé có dòng máu của bọn họ, cùng anh sống một gia đình ba người vui vẻ không lo âu, cùng nhau già đi, hưởng thụ con cháu quây quần đoàn tụ.
Vì vậy đứa trẻ đã đến trong sự mong đợi của họ.
Lúc trước ngoài miệng Lục Mạn Mạn nói sinh nhưng nói cho cùng phần lớn là vì thỏa mãn tâm nguyện của Chu Nghiêm Phong, là sau khi anh vì cô trả giá nhiều như vậy, cũng muốn thỏa hiệp một chút, để Chu Nghiêm Phong cảm thấy cô cũng có thể hiểu và bao dung anh.
Thật ra đáy lòng cô vừa muốn sinh con lại không muốn sinh. Lúc đó cũng không phải sợ bị che đậy trong hạnh phúc giống như mẹ cô, ngay cả bị chồng phản bội cũng không biết, cô không sợ điều này. Không nói Chu Nghiêm Phong thật lòng với cô, cô độc lập quen rồi lại có sự nghiệp làm chỗ dựa, cho dù lùi một vạn bước nói thật sự gặp phải chuyện như vậy, cùng lắm thì tìm mọi cách mang theo đứa nhỏ chạy đến Hồng Kông, chạy ra nước ngoài. Cho dù không mang theo đứa bé đi được, chịu đựng sự phản bội của chồng và chia lìa cốt nhục. Cô cũng sẽ cố gắng cứu mình, tự nhủ mình phải sống thật tốt. Quyết không để cho mình đi vào con đường sống lệch lạc sau đó không thể quay lại được nữa.
Cô đã không còn lo lắng như vậy, đơn giản cô chỉ cảm thấy nuôi con phiền phức, còn sợ lấy trình độ y tế hiện tại cô sẽ không thể chịu đựng được nỗi đau khi sinh con.
Sinh con xong còn có vết rạn da bị rò rỉ nước tiểu gì đó, nghĩ đến đầu cũng to.
Nói trắng ra là cô không muốn trải qua lần đó.
Nhưng nếu nói chồng cô có thể sinh con, vậy thì cho dù là 18 người cô cũng rất vui vẻ, sẽ không cảm thấy nuôi con phiền phức, cũng không phải là cô không kiếm được tiền, có tiền thì sẽ thuê bảo mẫu chăm sóc đứa nhỏ.
Tóm lại, tâm lý sau này của cô là như vậy. Nhưng khi từ sâu trong thâm tâm cô nảy ra một hiểu biết mới thì mọi chuyện đã không còn là vấn đề nữa, sở dĩ làm mẹ vĩ đại là vì sinh mệnh sinh ra đều đến từ người mẹ.
Có khổ không? Khổ, nuôi dưỡng một sinh mệnh làm sao có thể không khổ được.
Năm sau Lục Mạn Mạn và Chu Nghiêm Phong đến bệnh viện kiểm tra cơ thể. Bác sĩ nói các chỉ số đều rất tốt, bọn họ lập tức chọn ngày rụng trứng bắt đầu sinh con. Trong khoảng thời gian đó mỗi ngày Chu Nghiêm Phong đều cho cô nhiều hơn, mỗi lần xong việc cô còn phải lấy gối đệm.
Cô luôn cho rằng còn phải chờ một thời gian, bởi vì nghe bác sĩ nói đại đa số mọi người gần như phải mất hai ba tháng, không ngờ còn chưa tới nửa tháng đã có phản ứng.
Sau đó họ đến bệnh viện kiểm tral
Dựa theo thời gian tính toán vẫn là lần đầu tiên của hai người!
Lúc ấy Lục Mạn Mạn bất thình lình có cảm giác vừa hoảng loạn vừa ngạc nhiên, hai cảm đan xen vào nhau, trong chốc lát cảm giác dưới chân giẫm lên lớp bông bồng bềnh, một lát sau ngực lại giống như bị nhét đầy, cảm giác nặng trịch.
Chu Nghiêm Phong thì vui mừng khôn xiết, ánh mắt vì vui sướng mà đã ươn ướt, còn suýt chút nữa quên nặng nhẹ bế cô tung lên trong phòng khám.
Vẫn là cô tát anh một cái, anh mới tỉnh táo lại.
Nhưng khi đó anh cũng cười giống như một tên ngốc to con.
Bạn cần đăng nhập để bình luận