[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 528: Rất Xấu Hổ (1)

Chương 528: Rất Xấu Hổ (1)Chương 528: Rất Xấu Hổ (1)
Cả khuôn mặt Lục Mạn Mạn đều méo mó, thật sự là chồng cô chỗ nào cũng tốt nhưng lại thích để ý đến chỉ tiết quá mức!
Cô nào có chứ, là cô kiệt sức quá mệt mỏi được không, nhưng nếu nói không thích thì thật ra cũng có một chút. Lúc cô sinh con muốn chết muốn sống không phải đều là do hai đứa nhỏ kia hành hạ sao, bọn họ hành hạ cô đau đớn như vậy, cô có thể có sắc mặt tốt mới là lạ.
Nói thật, sau khi sinh con cuối cùng cô cũng đã dỡ được hàng, cảm giác thoải mái trong lòng còn vui sướng hơn rất nhiều khi nhìn thấy hai đứa nhóc.
Chu Nghiêm Phong nghe cái miệng nhỏ nhắn của cô lẩm bẩm, khóe môi không nhịn được mỉm cười, lại tiến đến gần thân mật vùi vào chiếc cổ ấm áp của cô.
Anh ôm lấy cô nói: "Bà xã, em vất vả rồi."
Thực sự rất vất vả, vô cùng vất vả.
Anh ôm Lục Mạn Mạn trên mặt đều là cảm động và nồng nàn tình cảm, còn có sự quyến luyến sâu sắc đối với cô.
Lục Mạn Mạn cúi đầu nhìn anh một cái, nhìn dáng vẻ rất y lại của anh lập tức cảm giác ở bên ngoài anh là một người đàn ông quyết đoán, nhưng đến bên cạnh vợ có đôi khi lại thật sự rất trẻ con. Cô giơ tay lên sờ sờ trên cổ anh: "Vậy sau này anh phải đối xử tốt với em và mấy đứa nhỏ đấy!"
Chu Nghiêm Phong ngẩng đầu hôn lên cằm cô, dịu dàng nhìn cô ừ một tiếng nói: "Sau này anh làm trâu làm ngựa đều sẽ chăm sóc và bảo vệ tốt cho mẹ con các em."
Ông bà Chu ôm hai đứa nhỏ trở về phòng bệnh, bà Vương, phó cục trưởng Vương còn cả bà Tần trong khu tập thể, Tần Tuyết Hoa Lưu Trân Châu, cùng với những người bình thường có quan hệ tốt với Chu Nghiêm Phong và Lục Mạn Mạn đều vội vàng chạy tới, vừa nhìn thấy Lục Mạn Mạn sinh ra hai nhóc con thì đều vây quanh.
Bà Chu mừng rỡ nói: "Một nam một nữ, là thai long phượng, bé trai bốn cân, bé gái bốn cân năm lạng...”
Bà còn chưa kịp khoe khoang nhiều hơn thì những người khác lập tức mỗi người một câu la hét: "Những đứa trẻ khác vừa mới sinh ra vẫn còn nhăn nheo. Đúng là Mạn Mạn sinh ra, nhìn xem hai bảo bối này mắt là mắt, mũi là mũi, miệng là miệng, lớn lên sẽ rất đẹp!"
"Ai nha nhìn xem làn da hồng hồng này, nghe nói lúc này da càng đỏ thì sẽ càng trắng. Nhất định hai bảo bối da sẽ trắng giống như mẹ chúng!"
"Nhìn tóc và lông mày này không hề ít nha!"
Tất cả mọi người đều nói hai đứa bé đều rất đáng yêu, hơn nữa nhìn thấy hai đứa bé nằm trong lòng ông bà nội cơ thể nhỏ nhúc nhích cố gắng muốn mở mắt thì càng vô cùng hiếm lạ.
Vẫn là bà Vương và phó cục trưởng Vương mời những người khác xem một chút thì lập tức trở về trước, hôm khác lại tới.
Những đứa trẻ vừa chào đời còn chưa uống sữa, mẹ của bọn nhỏ sẽ sớm ra khỏi phòng sinh, đều cần yên tĩnh, cần nghỉ ngơi.
Lúc này mọi người mới lần lượt giải tán.
Bà Vương gọi phó cục trưởng Vương cũng trở về. Ông ấy là đàn ông ở chỗ này không tốt lắm.
Trước khi đi phó cục trưởng Vương bảo bà Vương thay cục trưởng Chu chăm sóc tốt cho bọn nhỏ. Tuy nói nơi này là bệnh viện quân khu, nhưng hai bảo bối như vậy khiến người ta hiếm lạ, lỡ như đụng phải loại người to gan lòng dạ đen tối.
Bà Vương cảm thấy cũng đúng, còn đặc biệt dặn đò ông bà Chủ, để mọi người cũng chú ý một chút.
Ông bà Chu liên tục nói đúng, rất nhanh mừng rỡ cũng thêm vài phần cảnh giác.
Chỉ là các bảo bối đói bụng đều gào khóc đòi ăn, bà Chu vội vàng mang sữa bột đã chuẩn bị trước đó đến cho từng người một ăn.
Bé gái sinh ra nặng hơn bé trai một chút, ăn uống cũng giỏi hơn bé trai, ùng ục ùng ục trong chốc lát đã uống hết sữa bột bà nội pha cho, sau đó cảm thấy thỏa mãn lập tức đi ngủ. Bé trai vừa ăn vừa ngủ, ăn được một nửa thì ngủ thiếp đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận