[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 467: Thoai Mái (1)

Chương 467: Thoai Mái (1)Chương 467: Thoai Mái (1)
Lục Mạn Mạn tỉ mi phân tích cho Chu Nghiêm Phong nghe, Chu Nghiêm Phong trâm mặc nhìn cô một cái: "Vẫn nên chờ thêm rồi nói."
Lục Mạn Mạn: "... 22?"
Chu Nghiêm Phong đặt cô ngồi sang ghế bên cạnh, đứng dậy đi gọi điện thoại.
Lục Mạn Mạn nghe nội dung điện thoại của anh mới biết được anh muốn tìm thuốc tránh thai khẩn cấp, liên tục gọi vài cuộc điện thoại, ước chừng gọi nửa giờ, hình như là có manh mối, anh nói: "Có tác dụng trong vòng bao nhiêu tiếng đồng hồ?"
Anh tính toán thời gian nói: "Muộn nhất là ba giờ chiều mai."
Sau đó anh chào hải quan rồi cúp điện thoại.
Lục Mạn Mạn vô cùng kinh ngạc, thật sự tìm được rồi sao? Đang gấp rút gửi về?
Chu Nghiêm Phong đi tới xoa mái tóc dài của cô, lại ôm cô vào lòng.
"Chỉ cần thứ này xuất hiện, luôn có người nào đó trong nhà sẽ đặt một ít, trễ nhất là ngày mai sẽ giao đến, ngày mai anh lấy được thì em uống mau..."
Lục Mạn Mạn nghĩ thầm gia đình nào có thứ đó chắc chắn không phải gia đình bình thường, muốn hỏi xem rốt cuộc anh tìm được ai, hình như là ở bên Hồng Kông, chứ ở nước ngoài thì xa quá, cho dù có tìm được cũng không gửi về gấp vậy được.
Lời còn chưa dứt, anh đã cúi đầu, khóe môi vương ý cười, ánh mắt lấp lánh nhìn cô nói: "Lần này vội vàng quá, con của chúng ta không thể qua loa như vậy. Nên làm như em nói, đã quyết định sinh ra thì phải chuẩn bị mang thai cho đàng hoàng."
Anh cúi đầu càng thấp, gần như chạm vào chóp mũi cô, bàn tay to nhẹ nhàng vuốt ve bụng cô, giọng nói vô cùng mê hoặc: "Đến lúc đó, anh nhất định sẽ cho em nhiều hơn, căng đầy."
Mặt Lục Mạn Mạn lập tức đỏ bừng. .. Anh biến thái quá rồi đó.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Lục Mạn Mạn không khỏi nhớ tới những bức thư mà Chu Nghiêm Phong gửi cho cô trước đây, 18+ tràn màn hình, lần nào cũng khiến một đứa con gái râm điên danh xứng với thực là cô mặt đỏ tai nóng, tim đập thình thịch.
Chủ yếu là do khác xa với hình tượng bên ngoài của anh, người ngoài nghĩ rằng anh vừa lạnh lùng vừa nghiêm túc, ai mà ngờ lúc nói những lời âu yếm mờ ám lại làm người ta mềm nhữn như vậy.
Lục Mạn Mạn cũng hơi xấu hổ, không dám đối diện với anh, cười xoay mặt nhanh chóng kéo hộp thức ăn tới, bảo anh mau ăn cơm trước.
Lục Mạn Mạn nhờ thư ký hỏi ý kiến bác sĩ bên Hồng Kông, dưỡng dạ dày không chỉ chú ý quy luật ăn uống mà còn rất nhiều việc cần chú ý, chẳng hạn không nên ăn đồ cay có tính kích thích, không nên để bụng rỗng uống sữa, mỗi bữa phải lấy đồ ăn nhạt, dễ tiêu hóa làm món chính.
Lục Mạn Mạn ghi chép hết vào một quyển sổ nhỏ, còn chú ý vài món bồi bổ dạ dày.
Cơm tối mà khách sạn mang tới là cháo củ từ, cá sạo hấp, ngó sen xào và ít bánh cuốn.
Bảo Chu Nghiêm Phong bày thức ăn ra, cô ngồi dậy bưng chén cháo củ từ lên, thử thấy không nóng không lạnh, ấm áp vừa vặn, bèn múc một muỗng đưa tới miệng Chu Nghiêm Phong.
Bình thường Chu Nghiêm Phong không phải là người kén chọn trong ăn uống, nhưng vẫn không quá quen với ẩm thực ở đây, không quen nhất là ăn cơm trưa, kiểu gì cũng chỉ húp mỗi cháo trắng.
Một ngày ba bữa cơm, ăn được nửa năm anh bị nóng ruột dẫn đến viêm dạ dày cấp tính ít nhiều cũng vì nguyên nhân này.
Anh chưa từng nói với Lục Mạn Mạn, nhưng buổi trưa Lục Mạn Mạn mang mì cán bột cho anh, vừa mở hộp cơm tối ra, anh đã thấy cháo gạo kê và bánh bao cuộn hoa.
Chu Nghiêm Phong thỏa mãn không nói nên lời, không giống với lúc trước Lục Mạn Mạn mua quần áo mới, tặng quà quý giá cho anh, kiểu thỏa mãn này là một chén canh nóng đưa tới trong rét lạnh, trong nóng bức thổi tới một luồng gió mát, đó là tình yêu và che chở giữa cuộc sống đời thường, chúng ôm chặt lấy anh.
Đây chính là điều Chu Nghiêm Phong mong muốn, anh muốn được vợ yêu thương và che chở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận