[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 399: Nên Làm Gì Bây Giờ (3)

Chương 399: Nên Làm Gì Bây Giờ (3)Chương 399: Nên Làm Gì Bây Giờ (3)
"Anh biết em có dã tâm, có lý tưởng, em có thể đổi mục tiêu phấn đấu, hệ thống kinh tế khổng lồ như vậy, bất kể ngành nào, luôn có nơi thích hợp để em tỏa sáng."
Anh nhẹ nhàng hôn môi cô: "Ông xã giúp em, cố hết sức giúp em."
Anh rất giỏi gãi trúng chỗ ngứa của người khác, cho dù là ai cũng không thể không động tâm, Lục Mạn Mạn lại quay mặt đi.
"Thế nên từ lâu anh đã nghĩ kỹ rồi, cho dù em mở công ty quần áo ở Thiên Khánh, muộn gì anh cũng sẽ thuyết phục em từ bỏ nó."
Chu Nghiêm Phong ôm lấy mặt cô nói: "Chúng ta hẳn nên có giác ngộ này. Thật đáng sợ cho quần chúng nếu một gia đình chiếm toàn bộ lĩnh vực chính trị và kinh tế của một khu vực."
Anh tận tình khuyên bảo: "Anh không phải cố ý giấu em, ít nhất cũng mất mười năm tám năm, ai biết anh sẽ làm đến cấp bậc gì, em có thể làm trước, tương lai coi như ván cầu."
Điều Lục Mạn Mạn muốn là có tiền và thời gian rảnh rỗi để tận hưởng cuộc sống, cô nói: "Em không thích kiểu cách khuôn sáo của anh, không thích thái độ lãnh đạo của anh, không thích bị bó buộc dưới thể chế của anh!"
Chu Nghiêm Phong nhắm mắt lại, giọng nhạt nhẽo: "Đến lúc đó rồi nói sau, mười năm tám năm lâu lắm, nói không chừng lần này anh sẽ ngồi đến cuối."
Anh khảy hàng mi dài của cô, nhìn cô với ánh mắt cầu xin: "Vây giờ anh xin em, em cũng nhường anh một lần, cái gì anh cũng có thể cho em, bao gồm cả tính mạng, anh bảo đảm sẽ mang ơn em cả đời, báo đáp em, mãi mãi sẽ không phản bội em, nếu anh làm trái lời hứa, khiến anh không được..."
Lục Mạn Mạn kịp thời đá anh một cái.
Chu Nghiêm Phong nuốt xuống hai chữ cuối cùng, tay rầu rĩ đỡ trán.
Sau một lúc lâu vẫn hỏi theo ý cô: "Nói xem em muốn thương lượng với anh thế nào."
Lục Mạn Mạn nghĩ ra hai biện pháp.
Thứ nhất là hai người tạm thời ly hôn giả, cô sẽ không cản trở anh thăng chức, nhưng xin anh đợi tầm một năm, cô sẽ tranh thủ lấy được sản nghiệp bên kia, sau đó quay về thành lập văn phòng ở Dương Thành, đấu thầu lấy đất làm bất động sản rồi cống hiến cho cơ sở hạ tầng trong nước.
Xong việc rồi họ sẽ lại phục hôn!
Chu Nghiêm Phong giận quá hóa cười, thậm chí là cười thành tiếng.
Mặt cô còn rất nghiêm túc, chưa bao giờ thấy cô ngây thơ như vậy.
Lục Mạn Mạn hỏi: "Không được? Anh không muốn đợi?"
Chu Nghiêm Phong nghiêm mặt nói: "Em vẫn không biết nguyên tắc là gì. Vấn đề không phải là tôi có muốn đợi hay không, mà là tình huống thực tế không cho phép tôi đợi."
"Lúc trước tại sao lại có hiệp nghị kết hôn, nguyên do không cưới tức là chưa trưởng thành, không có cách nào đảm nhiệm được những chức vị quan trọng."
"Tạm thời ly hôn giả? Chúng ta mới... em đoán xem có bao nhiêu người đến khuyên anh tái hôn? Không chịu tái hôn? Bị đá đi luôn đấy em tin không?”
Anh lặng lễ nhìn cô.
Lục Mạn Mạn cũng im lặng không nói gì, một lát sau mới nhìn anh: "Em cũng muốn nhường anh một lần, nhưng sự nghiệp của anh là sự nghiệp, sự nghiệp của em anh lại chướng mắt, đó cũng là thứ mà em muốn theo đuổi, tại sao lại bắt em hy sinh để thành toàn cho anh."
"Đàn ông không chịu từ bỏ sự nghiệp vì biết sự nghiệp mới là gốc rễ của vị trí bất bại, tôi cũng muốn giữ sự nghiệp của mình."
"Tôi được giáo dục đàng hoàng, làm việc chăm chỉ. Tất cả những nỗ lực tôi bỏ ra là để cuộc sống của tôi có nhiều lựa chọn hơn."
Chu Nghiêm Phong siết chặt vai cô im lặng một lúc lâu. Anh muốn nói cô không sai, câu nào cũng không sai, nhưng họ là một gia đình, chỉ khi sự nghiệp nhỏ của cá nhân thống nhất với sự nghiệp lớn của gia đình, cùng nhau cố gắng, mới có thể xây dựng một gia đình hòa thuận, phát triển không ngừng.
Họ là vợ chồng, họ sẽ ở bên nhau, nâng đỡ nhau cả đời.
Nhưng sự nghiệp của ai mới là sự nghiệp lớn của cả nhà?
Bạn cần đăng nhập để bình luận