[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 423: Nước Mắt (3)

Chương 423: Nước Mắt (3)Chương 423: Nước Mắt (3)
Nhưng dù có bận rộn hơn nữa, gọi một cuộc điện thoại thì tốn bao nhiêu thời gian, tại sao lại không muốn gọi?
Có còn xem cô ấy là bạn không?
Bùi Cẩm phàn nàn rất nhiều, nhưng nghe đến việc Lục Mạn Mạn không biết chuyện Chu Nghiêm Phong bị thuyên chuyển thì cả người cũng choáng váng.
Cô tỏ ra rất ngạc nhiên: "Hai người là vợ chồng, cho dù anh ở Dương Thành, em ở Hồng Kông, hai người cũng bận rộn đến mức không có thời gian ngủ chung giường mỗi ngày, thì ít nhất cũng phải gặp nhau một lần chứ nhỉ? Anh bị thuyên chuyển sao em lại có thể không biết vậy hả? Không phải chính là vì chuyện em được thừa kế công ty của nhà cậu ở Hồng Kông, đụng chạm đến sự nghiệp của anh, anh mới bị chuyển đi nơi khác hay sao?"
Lục Mạn Mạn bị câu hỏi này trực tiếp làm cho đứng hình ngay lập tức.
Phải mất một lúc mới tiêu hóa được nội dung của những lời mà Bùi Cẩm nói.
Bùi Cẩm vẫn đang bày tỏ sự ngạc nhiên của cô ấy: "Còn nữa, cách đây không lâu chị đã gặp mẹ chồng của em ở bên ngoài, mẹ chồng của em nói rằng mỗi tháng em đều gọi điện về nhà. Lúc Chu Bỉnh lên cấp ba, em còn gửi quà chúc mừng cho em ấy"
Toàn bộ tâm trí của Lục Mạn Mạn trở nên hỗn loạn.
Bùi Cẩm đã gọi cô vài lần, cô mới tỉnh táo được một chút.
Bùi Cẩm hỏi cô rằng có phải đã xảy ra chuyện gì không, tại sao giống như cô không hề biết chuyện øì hết vậy?
Lục Mạn Mạn nhờ cô ấy kể cho cô nghe tình hình cụ thể của Chu Nghiêm Phong từ khi thăng chức đến khi bị thuyên chuyển.
Bùi Cẩm nói: "Năm ngoái anh ấy sắp được thăng chức, nhưng lại gặp phải chuyện kế thừa công việc kinh doanh của chú Hồng Kông từ phía em. Nói thật, khi gặp phải chuyện như vậy thì không ai có thể lựa chọn được, ai cũng không muốn từ bỏ cơ hội đã đến tay mình không phải sao? Huống chỉ là một người xem trọng sự nghiệp như em, bắt em từ bỏ một nền móng tốt hơn cũng khó, cho nên nếu chị nói rằng mọi người đều không muốn lùi một bước để tác thành cho đối phương, vậy thì chỉ có thể chọn con đường ly hôn thôi."
"Lúc đó rất nhiều người đã khuyên anh ấy... Cha chị cũng khuyên anh ay ly hôn, bởi vì tiền đồ của anh ấy quan trọng hơn, nhưng lệnh thăng chức ở thủ đô đã đợi anh ấy ba bốn tháng, anh ấy lại đưa ra quyết định không chịu ly hôn, việc này mới không tiến hành nữa." "Nhưng nếu anh ấy muốn giữ lấy cuộc hôn nhân của mình thì anh ấy cũng không ngồi được ở vị trí anh ấy nắm giữ lúc đó, cũng không thể trách cấp trên vô tình. Em đang ở Hồng Kông, anh ấy lại nắm giữ một chức vụ quan trọng liên quan đến bí mật, cho dù cấp trên có tin dùng anh ấy như thế nào đi chăng nữa, cũng không thể lấy chế độ quy chế cần tuân thủ ra làm trò đùa. Nên lúc này mới thuyên chuyển đến vị trí tương đối ít bí mật hơn như vậy."
Bùi Cẩm nói rằng: "Nhưng là anh ấy muốn tự mình đến Dương Thành, nếu hôm nay em không gọi điện tới, chúng tôi vẫn luôn nghĩ rằng là anh ấy đang muốn đến gần Hồng Kông hơn, để hai vợ chồng em thường được sum họp cùng nhau."
Cô ấy cũng có chút lo lắng: "Nói cho chị biết, rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì vậy?"
Lục Mạn Mạn không còn sức lực để nói với cô ấy điều gì khác, xin cô ấy đợi vài ngày, vài ngày nữa cô sẽ dành thời gian gọi lại cho cô ấy!
Lục Mạn Mạn vừa cúp điện thoại, Lý Tri Phương cũng đưa đến tin tức lấy được từ chồng cô ay
"Bên đó có cục trưởng Chu, Chu Nghiêm Phong, từ tháng 5 năm ngoái mới được điều động tới từ thành phố Thiên Khánh, sáng ngày hôm nay anh ấy về cơ quan một chuyến rồi lại rời đi rồi. Sáng nay các huyện vùng duyên hải đã xảy ra một trận động đất, và cục xây dựng của họ cần phải cứu hộ khẩn cấp khi xảy ra động đất. Ngay lúc đó anh ấy đã tổ chức nhân viên đến đó cứu viện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận