[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chuong 393: Lanh Lung Nghiem Nghi Trước Nay Chưa Từng Có (2)

Chuong 393: Lanh Lung Nghiem Nghi Trước Nay Chưa Từng Có (2)Chuong 393: Lanh Lung Nghiem Nghi Trước Nay Chưa Từng Có (2)
"Tri kỷ? Trân trọng? Thiên vị? Địa vị của nó mang lại cho cháu một cuộc sống có đãi ngộ tương đối tốt cũng như những chỗ tiện lợi nào hay sao? Hay là trên người nó còn có thứ gì khác mà không một người đàn ông nào có thể cho cháu được?"
Lục Hướng Tùng nhìn thấy vẻ mặt của cô thì chỉ đành gật đầu: "Được, cho dù có, nó cũng chiếm vị trí độc nhất vô nhị trong lòng cháu, nhưng để mà nói thì cậu vẫn sẽ nói câu kia, hai đứa không phải người chung đường."
Ông ấy lại trịnh trọng và nghiêm túc nói thêm: "Ngày đó khi cậu lần đầu nhìn thấy cháu là đã biết cháu có dã tâm, cháu không phải loại con gái sống dựa vào chồng rồi cam lòng làm một người tâm thường không có gì nổi bật, nhưng cháu đã từng nghĩ hay chưa, ở bên cạnh chồng cháu chính là một cái lồng giam, một thanh niên ưu tú đầy triển vọng như nó, tương lai sẽ còn thăng tiến hơn nữa, có thể sẽ thăng tiến tới một vị trí mà chính cháu cũng không dám tưởng tượng, nó leo lên càng cao thì hạn chế đối với người thân trong nhà lại càng lớn, nó có bao giờ nói cho cháu biết nó có sắp xếp gì cho tương lai của cháu chưa? Cậu không tin nó sẽ để mặc cho cháu tự do phát triển, nếu từ trước đến nay nó chưa bao giờ nói với cháu vấn đề này, chứng minh trong lòng nó vẫn còn ôm những ý đồ riêng đối với cháu..."
"Cậu."
Lục Mạn Mạn không thể nghe nổi có người nói xấu Chu Nghiêm Phong, tuy ông cậu này cũng chỉ đứng trên lập trường của người trong nhà mà nói thôi, nhưng cô vẫn không nghe nổi loại lời ấy.
Nói trắng ra thì thứ cô cần bây giờ không phải là khuyên nhủ, thứ cô cần là làm thế nào mới có thể thuyết phục được Chu Nghiêm Phong, phải làm sao để tìm được một cách có thể dung hòa cả hai.
Cô liếc nhìn điện thoại di động một cái rồi nói: "Cho cháu ít thời gian, cháu muốn bàn bạc với anh ấy một chút, đây không phải là chuyện của một mình cháu."
Lục Hướng Tùng gật đầu.
Cuối cùng ông ấy vỗ vỗ sau mu bàn tay cô mấy cái: "Hy vọng cháu có thể cho cậu một câu trả lời thỏa đáng, chờ bên này cháu vừa khẳng định chắc chắn một cái là cậu sẽ đi công chứng di chúc, xác định thân phận người nối nghiệp của cháu."
Lục Mạn Hương vẫn luôn đứng chờ ở ngoài cửa, nôn nóng không thôi y như "kiến bò trên chảo nóng"*, cô ấy sợ sự lựa chọn của em gái mình sẽ làm cho nó có lỗi với Chu Nghiêm Phong, vô cùng có lỗi với chồng nó!
(9 Kiến bò trên chảo nóng: ý chỉ lòng dạ nôn nóng, sốt ruột, nóng như lửa đốt.
Hoàng Bảo Câu thì lại kêu người chuyển một cái ghế tới, vừa nhàn nhã bóc đậu phong vừa ngang đầu hóng hớt ngóng trông.
Lục Hướng Tùng di chuyển xe lăn đi ra ngoài.
Lục Mạn Hương cũng không màng tới cậu mình mà chỉ muốn vòng qua ông ấy rồi chạy vào trong phòng.
Lục Hướng Tùng vô cùng yên lòng trước tình cảm chị em sâu đậm của hai người họ nhưng rất nhanh đã kêu Lục Mạn Hương dừng lại, không để cho cô ấy bước vào trong phòng.
Lục Mạn Hương vội la lên: "Cậu!"
Hoàng Bảo Câu phủi phủi vỏ đậu phộng trên tay, cười cười đi tới khép cửa lại, sau đó đẩy xe lăn cho lão tiên sinh và nói: "Nhị tiểu thư cần thời gian để suy nghĩ thật kỹ, cũng cần bàn bạc thương lượng tỉ mỉ với chồng một phen, chị Mạn Hương cần gì phải vội thết"
Lục Mạn Hương muốn nói gì đó thì lại bị cậu ta dùng một câu chặn lại: "Cô ấy có chủ ý của riêng mình, người bên cạnh có gấp cũng vô dụng!"
Lục Mạn Hương chưa bao giờ ghét một người nào, nhưng lại rất ghét Hoàng Bảo Câu, tên này cả ngày chỉ biết vây quanh người em gái cô ay thì cũng không nói làm gì, nhưng hiện tại lại chỉ hận không thể làm cho em gái cô ấy ly hôn ngay lập tức, để cho cậu ta ngồi yên làm "ngư ông đắc lợi"!
Cô ấy hung hăng trừng mắt nhìn cậu ta một cái: "Tình cảm của Mạn Mạn và chồng nó kiên định vững bên như vàng, cậu đừng có mà năm mơ nữa!" ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận