[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 174: Con Chim (2)

Chương 174: Con Chim (2)Chương 174: Con Chim (2)
Lục Mạn Mạn quay đầu lại, thấy anh vẫn đang cân nhắc, cười nói: "Nếu anh không tin lời tôi nói, một thời gian nữa anh có thể xem báo cáo bán hàng xem có thể giảm bao nhiêu."
Thái Châu ngẩng đầu lên nói: "Cô đã nói như vậy làm sao tôi làm sao có thể không tin."
Sau đó, anh lại cúi đầu xuống nói với giọng nặng nề: "Tôi đang tự hỏi tại sao bọn họ lại gây rắc rối cho chúng ta."
Lúc trước khi nhà máy may mặc này được thành lập, Lục Mạn Mạn nói cô ấy chịu trách nhiệm phát triển kiểu dáng quần áo và kiểm soát chất lượng, trên thực tế, khi đã ổn định, cô đã giao lại việc kiểm soát chất lượng cho Thái Châu, chỉ tập trung vào định hướng chung và phát triển kiểu dáng, Thái Châu bây giờ tương đương với một nửa giám đốc nhà máy, anh ấy cần quản lý các vấn đề lớn nhỏ của nhà máy may mặc, hơn nữa còn đóng vai trò là nhà phân phối, quần áo qua tay anh ta bán ra ngoài, anh ấy giao cho anh em bạn bè thân thích đi thị trường chào bán.
Nhìn thấy quần áo từ xưởng của họ được thị trường hoan nghênh như vậy, các tiểu thương khác cũng muốn nhập hàng của họ, Thái Châu nghĩ rằng anh em mình sẽ không chịu như vậy, muốn gia đình mình kiếm được tiền trước.
Nhưng hôm nay, họ lại đến đây gây rối, ngoài mặt là yêu cầu Thái Châu tìm cách không để những xưởng nhỏ khác ảnh hưởng đến doanh số bán quần áo của họ, nhưng thật ra là muốn Thái Châu hạ giá bán.
Lục Mạn Mạn dùng đầu ngón chân nghĩ cũng hiểu ý bọn họ, chẳng qua là anh xem quần áo người ta kiểu dáng giống hệt với chúng ta nhưng giá lại rẻ hơn, khách hàng đều chạy qua bên kia mua quần áo, quần áo của chúng ta không bán được, người anh em nhất định phải cho mọi người một ý kiến, bọn họ còn phải nuôi sống gia đình, đều đang trông cậy vào anh.
Lại không muốn nghĩ đến những gì Thái Châu đã làm cho họ trước đây.
Bây giờ Thái Châu nghi ngờ tình nghĩa anh em.
Lục Mạn Mạn thực sự đã sớm nhắc nhở anh những người quá coi trọng tình cảm sớm muộn gì cũng sẽ chịu thiệt thòi, nhưng mà người không đụng vào tường sẽ không quay đầu, không nhìn thấy sông Hoàng Hà không từ bỏ ý định.
Chờ cho đến khi anh ấy cấp phải trắc trở rồi mới nói đạo lý, lúc đó anh ấy mới có thể lắng nghe.
Ngôi nhà có ba tầng, tầng một là kinh doanh mỹ phẩm, tầng ba sạch sẽ, là nơi Lục Mạn Mạn và Lục Mạn Hương ở, nhưng tầng ba phải leo thêm một tầng nữa, Lục Mạn Mạn leo thêm một tầng cũng không thoải mái vậy là quyết định cùng chị gái ở tầng hai, còn dọn dẹp hai phòng làm văn phòng và phòng khách. Hai người bước vào nhà chính.
Những người trong cửa hàng lần lượt chào hỏi Lục Mạn Mạn, bên làm đẹp toàn các cô gái trẻ, bên làm tóc ngoại trừ thầy dạy làm tóc, Lục Mạn Mạn đưa tới toàn là những học trò tuổi trẻ đẹp trai.
Tuy không phải thời đại nam sắc nhưng khách hàng đến đây đều là phụ nữ, ai chẳng thích nhìn trai đẹp.
Tiểu mỹ nam gội đầu, sấy tóc, niềm nở đón người vào tiễn người ra, các chị các cô không nhịn được cười, đến đây tiêu xài cũng vui.
Trương sư phụ mang đến một người học việc, năm nay mười chín tuổi, cao lớn đẹp trai, ăn mặc giống minh tinh Lục Mạn Mạn năm xưa thích, tiểu mỹ nam gặp cô thì lại không được tự nhiên.
Lúc chào hỏi, chỉ lén liếc nhìn cô, cô mỉm cười vẫy tay chào trai đẹp.
Tiểu mỹ nam ngay lập tức đỏ mặt.
"Kéo."
Trương lão sư đưa tay phải qua một bên, hồi lâu không có động tĩnh, quay đầu vừa lúc nhìn thấy một màn này.
"Giỏi thật!"
Trương lão sư mắng thẳng mặt đồ đệ: "Đầu óc anh để đi đâu, không biết để tâm học nghề, sau này anh có thể làm cái gì, dựa vào mặt mà kiếm ăn à?"
Thấy đồ đệ cúi đầu không nói, ông ấy không đành lòng ghé vào lỗ tai cảnh cáo: "Bà chủ Lục gia có gia thế có miệng lưỡi, cô ấy còn cần người dựa vào gương mặt kiếm cơm sao, anh không nhìn xem chồng người ta như thế nào"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận