[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 199: Nói Chuyện Ban Đêm (2)

Chương 199: Nói Chuyện Ban Đêm (2)Chương 199: Nói Chuyện Ban Đêm (2)
"Vậy thì sao em không thử đối xử với chị của em nhẹ nhàng bằng một vài phần khi em đối xử với Chi Chi thôi? Tính tình của cô ấy, em là em gái hẳn là rõ ràng hơn ai khác... Chị em là kiểu người nhu nhược yếu đuối, không có khả năng gây hại tới bất kì ai, giống như một bông hoa trong lồng kính cần có sự chăm bẫm mới có thể sống sót được. Còn em thì trái ngược hoàn toàn, vừa mạnh mẽ vừa có bản lĩnh, dám nghĩ dám làm, chỉ cần em đối với chị gái mình tốt một chút thì cô ấy sẽ toàn tâm toàn ý mà đối tốt với em."
Anh dùng ánh mắt tha thiết mà nhìn cô, nói ra hết những lời muốn nói.
Nhưng Lục Mạn Mạn không có ngốc đến độ anh chỉ mới nói vài hai ba câu đã mê hoặc được: "Vậy mà anh còn dám nói bản thân không có tâm tư gì? Thay vì nói thẳng chuyện này ra luôn ngay từ đầu thì anh lại không nói, bày đặt vẽ chuyện nói vòng vo nửa ngày trời cái gì mà ràng buộc xã hội... Mục đích thật sự của anh cũng chỉ có tới thế này mà thôi!"
Chu Nghiêm Phong: "..."
Chuyện đã qua Lục Mạn Mạn không muốn so đo với anh, thế nên vừa quay đầu đã nói ngay: "Anh chắc chắn biết rõ chuyện đã xảy ra với chị của em, đúng chứ? Rõ ràng chị ấy là một đại tiểu thư, vì sao đột nhiên lại không trở nên tự ti như vậy, hôm nay còn nói rang chị ấy không đủ tốt, tìm đối tượng cũng e ngại vì bản thân không xứng với người ta."
Chu Nghiêm Phong sau khi nghe xong như thể bị đả kích, xoay mặt qua một bên, trên mặt hiện rõ tâm phiền ý muộn: "Không biết, cũng không quan tâm.”
Lục Mạn Mạn còn không trị được anh ư? Cô bò tới bên cạnh anh, ở bên tai anh thổi một hơi, thì thào hỏi: "Hai người thật sự không có gì thật?"
Quả nhiên Chu Nghiêm Phong không có phản ứng, cô còn chưa hoàn toàn nói dứt câu, anh đã không cần suy nghĩ mà chắc nịch khẳng định: "Không hề có!"
Lục Mạn Mạn cười khẽ: "Vậy sao? Thế mà em lại cảm giác là có..." Rồi cô nói tiếp: "Một người như chị của em, từ khi có hôn ước hẳn là chị ấy nhất định đã coi anh như một người chồng tương lai đáng tin cậy. Đặc biệt anh lớn lên lại ưu tú như vậy, từ nhỏ đến lớn đều không có gì có thể chê được, chị ấy không có khả năng không nảy sinh chút tình cảm nào đối với anh. Mà anh làm việc luôn mưu tính sâu xa, tất nhiên cũng sẽ chủ động qua lại với chị ấy, chủ động xây dựng một số mối tình cảm cần thiết để bảo đảm sau khi kết hôn tình cảm vợ chồng được ổn định."
Yết hầu của Chu Nghiêm Phong trong bóng đêm không ngừng lên xuống, chăm chú nhìn cô thật lâu nhưng lại không nói gì, càng không để lộ cảm xúc nên không thể biết được là anh đang cảm thấy tức giận hay là bất cứ cảm xúc gì.
Một khoảng thời gian im lặng lâu thật lâu, sau đó anh mới mở miệng nói: "Em cũng không cần nhạy bén như vậy, có thể trình bày rành mạch từng chút một như thể em tận mắt chứng kiến tất cả vậy."
"Khi đó tôi mới được bao nhiêu tuổi chứ? Sao có thể suy nghĩ sâu xa như em được? Hơn nữa chuyện chúng ta có hôn ước chỉ là vừa lúc mẹ của tôi với mẹ của em là bạn thân, giống như tôi tình cờ gặp được em, chúng ta mới qua lại với nhau. Mẹ của tôi thích cô ấy, mẹ của em thích tôi, tính tình của cô ấy tốt, đương nhiên tôi cho rằng cô ấy sẽ là người vợ tốt, chúng tôi quả thật từng có qua lại, là tôi muốn biết quan điểm hôn nhân của cô ấy như thế nào, cho nên mới cùng cô ấy thảo luận hai nhân vật chính trong một cuốn sách..."
"Nếu em muốn biết tên cuốn sách tôi cũng có thể nói cho em biết đó Lục Mạn Mạn."
Lục Mạn Mạn bịt lỗ tai, tỏ ý không muốn nghe: "Cảm ơn, nhưng mà không cần đâu."
Cô nói: "Anh đừng kích động, em là muốn nói chị của em khi đó có khả năng có thể chờ anh, nhưng mà cuối cùng lại buông xuôi, chị ấy kết hôn với một người như vậy, tại sao chị ấy không chờ anh, có phải chị ấy đã gặp phải chuyện không hay gì không?”
Vấn đề lại được đem ra mổ xẻ lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận