[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 529: Rất Xấu Hổ (2)

Chương 529: Rất Xấu Hổ (2)Chương 529: Rất Xấu Hổ (2)
Ông Chu nói có phải đặt vào nôi để cho bọn họ ngủ yên không?
Bà Chu và bà Vương đều nói từ từ, chờ một chút.
Quả nhiên chỉ chốc lát sau hai đứa nhỏ đều vừa đi tiểu vừa bốc mùi thối thối.
Bà Chu vui mừng, điêu này nghĩa là cơ thể của hai đứa bé rất khỏe mạnh.
Nhưng sau khi sắp xếp cho hai đứa bé nằm xuống nôi, sao con dâu bọn họ còn chưa trở về?
Cái này phải trách Chu Nghiêm Phong vẫn ở bên cạnh thân mật với Lục Mạn Mạn.
Mãi cho đến khi bà Chu chạy tới tìm con dâu, anh mới tìm một chiếc xe lăn đẩy vợ mình trở về phòng bệnh, sau đó lại cẩn thận bế cô lên rồi đặt lên giường bệnh.
Bà Chu và ông Chu đều tới quan tâm Lục Mạn Mạn, lại bảo Lục Mạn Mạn nhìn các bảo bối đang nằm trong nôi, nói các bảo bối đáng yêu thế nào, vừa rồi uống bao nhiêu sữa, còn kéo đến bao nhiêu mùi hôi thối.
Ông Chu ở bên canh rất biết đùa nói Lục Mạn Mạn lập công cho nhà họ, trước kia ở nhà cô đi dọc, sau nay cứ việc đi ngang!
Lục Mạn Mạn bị chọc cười ha ha.
Bà chu còn chưa bị vui sướng hoàn toàn làm cho cho choáng váng đầu óc, còn nhớ một lát nữa Lục Mạn Mạn nên ăn cơm, lập tức vội vàng trở về nấu cơm cho cô trước.
Chiều tối bà quay lại mang cho Lục Mạn Mạn nước đường trứng gà, lại cho cô uống canh gà mái già, muốn cho cô xuống sữa.
Lúc các bảo bối tỉnh lại oa oa khóc, bà lại lập tức bế bé gái lên để Lục Mạn Mạn thử cho ăn một chút.
Tuy rằng Lục Mạn Mạn đã chuẩn bị tâm lý cho con bú sau sinh, còn đọc một ít sách nuôi dạy con cái ở nước ngoài cùng Chu Nghiêm Phong, nhưng thật sự đến lúc này đừng nói cho đứa nhỏ ăn, đứa nhỏ mềm nhữn giống như không có xương, cô bế cũng không biết bế thế nào.
Vẫn là bà Chu và bà Vương cùng nhau giúp cô mới bế bảo bối vào trong ngực.
Sau đó là cho con bú.
Bà Chu đưa tay đến vạt áo cô, Lục Mạn Mạn liền vâng một tiếng co rụt về phía sau.
Bà Vương cười: "Dù sao cũng là con dâu nhỏ, vẫn thẹn thùng."
Lục Mạn Mạn thật sự rất xấu hổ.
Từ khi xuyên qua cô cũng chưa từng đến nhà tắm tắm, tuy rằng ở trước mặt Chu Nghiêm Phong không hề kiêng ky lộ cơ thể, nhưng cho tới bây giờ chưa từng lộ trước mặt những người khác, mặc dù tất cả mọi người đều là phụ nữ nhưng vẫn cảm thấy xấu hổ trước nay chưa từng có. Lúc này cô mới nhớ lại vì sao rất nhiêu phụ nữ đã kết hôn lúc tán gẫu chay mặn không kiêng ky, đây đều là việc gì cũng đã trải qua, còn có cái gì kiêng kị nữa chứ.
Lúc trước ông Chu đã đi ra ngoài để tránh nghi ngờ, Chu Nghiêm Phong thì vẫn còn ở trong phòng.
Chu Nghiêm Phong vừa nhìn Mạn Mạn nhà mình rất thẹn thùng thì lập tức nói để anh làm.
Bà Chu và bà Vương cười đến không chịu được.
Rất hiếm khi bà Chu trêu ghẹo con trai hai câu: "Để con làm? Con có biết làm thế nào để cho trẻ em ăn vào miệng không?"
Lỗ tai Chu Nghiêm Phong đều đỏ lên, nhưng vẫn là việc nhân đức không nhường ai mà đi đến ngồi xuống, một tay vòng ra sau lưng Lục Mạn Mạn, sau đó vừa dùng chăn che một chút vừa từ từ cuộn áo của cô lên.
Bà Vương nhìn mà muốn cười.
Vẫn là bà Chu sợ làm con dâu và con trai xấu hổ nên bảo bà ấy quay người đi.
Sau đó lúc này bà Chu mới tự mình dạy Lục Mạn Mạn làm thế nào cho đứa nhỏ ăn.
Kết quả lúc này mới vừa mới đút vào, không biết có phải là sức mút của bảo bối quá lớn hay không mà Lục Mạn Mạn rất đau.
Bà Chu và bà Vương đều nói nhẫn nhịn một chút là được rồi, đều phải có một lần như vậy, chờ hút ra là tốt rồi.
Lục Mạn Mạn đau đến mức hốc mắt đầy nước.
Tất nhiên Chu Nghiêm Phong đau lòng cô, bảo bà Chu đổi bé trai lại đây.
Bé trai tới còn đỡ hơn một chút, thì ra là sức của bé gái quá lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận