[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 466: Mạn Mạn, Mạn Mạn Yêu Dấu (2)

Chương 466: Mạn Mạn, Mạn Mạn Yêu Dấu (2)Chương 466: Mạn Mạn, Mạn Mạn Yêu Dấu (2)
Anh cúi người vùi mặt vào hõm cổ ấm áp của cô, chóp mũi di chuyển qua lại trên cổ cô, nhẹ nhàng cọ sát làn da trắng nõn mềm mại, ngửi lấy mùi thơm cơ thể quen thuộc.
Mạn Mạn, Mạn Mạn yêu dấu của anh, rất vui được chào đón cô.
"Để ông xã hôn một cái."
Anh yêu cầu.
Lục Mạn Mạn cuối cùng cũng ngước mặt khỏi vòng tay của anh.
Vành mắt cô hơi ửng đỏ, khóe mắt còn ươn ướt.
Chu Nghiêm Phong hôn lên mắt cô, hàng mi dài của cô run rẩy, nhắm mắt lại, anh hôn lên mí mắt, hôn lên lông mi, và một chút nước mắt ướt át nơi khóe mắt.
Cứ hồn, cứ hồn như vậy.
Cuối cùng Lục Mạn Mạn ngứa không chịu nổi, rốt cuộc không nhịn được đẩy môi anh ra, nín khóc mỉm cười.
Chu Nghiêm Phong lúc này mới cười cúi đầu hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của cô.
Lục Mạn Mạn hoài nghi anh cố ý chọc cô cười, cô vùi mặt vào lòng anh, sợ anh đói nên duỗi tay sờ cơ bụng của anh, nói: "Ăn cơm trước được không, em mang theo cháo dinh dưỡng cho anh."
Chu Nghiêm Phong lại nhớ đến chuyện khác, vừa dắt tay cô đến bàn ăn, vừa hỏi: "Uống thuốc chưa?"
Lục Mạn Mạn: "Hả?"
Chu Nghiêm Phong nhắc nhở: "Tránh thai."
Lục Mạn Mạn mới sực nhớ ra, thấy anh kéo ghế ra, cô vừa muốn ngồi xuống nói chuyện này đã bị cánh tay anh vớt lên ngồi trên đùi anh.
Lục Mạn Mạn dựa vào ngực anh, xoa mặt anh và nói: "Thuốc kia của anh em đã đọc hướng dẫn sử dụng rồi, nên uống trước khi làm, là thuốc tránh thai có tác dụng ngắn, tức là uống mấy ngày liên tục, lúc hành phòng sẽ có tác dụng tránh thai, nhưng sau đó có uống cũng không có tác dụng."
Cô lắc đầu: "Nên em không uống nữa."
Chu Nghiêm Phong ngẩn người, anh thật sự không có nghiên cứu gì về phương diện này, ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề thì buông cô ra rồi nói: "Để anh gọi điện hỏi xem."
Lục Mạn Mạn ngăn anh lại bảo anh đừng hỏi, ở khách sạn cô đã gọi điện cho chị gái hỏi rồi, sau đó chị gái cũng trả lời, đáp án không khác suy đoán của cô là mấy. Ở Hồng Kông chỉ có loại thuốc mang công hiệu ngắn này. Thuốc uống sau khi hành phòng nghe nói ở nước ngoài có sản xuất nhưng vừa được đưa ra thị trường nên chỉ bán một lượng nhỏ. Nói cách khác, cho dù nhờ người ra nước ngoài mua thì cũng không thể có ngay được, vả lại thời gian áp dụng biện pháp tránh thai cũng có hạn.
Chu Nghiêm Phong trầm mặc.
Thật ra Lục Mạn Mạn cảm giác sẽ dính chưởng đâu, tư thế kia của họ không có lợi cho việc thụ thai, hơn nữa cô đang trong thời kỳ an toàn, tỷ lệ trúng thưởng một lần hẳn là rất nhỏ.
Không sợ việc to tát, chỉ sợ việc không may xảy ra bất ngờ.
Nhưng lần này cô lại không hoảng hốt như vậy, nguyên nhân chủ yếu là do cô nhận được quá nhiều cảm giác an toàn từ Chu Nghiêm Phong, trong tiềm thức đã cảm thấy mặc kệ kết quả như thế nào, bọn họ nhất định sẽ bàn bạc ra một đối sách ổn thỏa nhất.
Lục Mạn Mạn cũng từng hỏi qua vấn đề hút thuốc của anh, không phải ngày nào anh cũng hút, lúc tâm trạng rối bời mới không kiềm lòng được mà hút. Sau khi bị viêm dạ dày cấp tính mới kiêng khem theo lời bác sĩ dặn, ăn uống chú ý dưỡng dạ dày, trừ may vấn đề này, cơ thể anh vẫn rất khỏe mạnh, các chỉ tiêu kiểm tra sức khỏe trước đó cũng không tệ.
Mặc dù Lục Mạn Mạn ở Hồng Kông không được như trước đây, luôn có anh bên cạnh giám sát việc ăn uống, nhưng bình thường thuốc bổ vitamin các thứ cũng không thiếu. Khi ấy lão phu nhân điều dưỡng cơ thể cho cô, cho cô một nền tảng sức khỏe vững chắc, hơn nữa khí hậu Hồng Kông phù hợp, cô ngoại trừ thỉnh thoảng cảm thấy mệt mỏi vì công việc thì đúng là chưa từng đổ bệnh.
Đương nhiên đây cũng là ưu điểm của tuổi trẻ, tỉnh thần và thể lực đều có thể theo kịp.
Cho nên lùi một vạn bước mà nói, dù có xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lục Mạn Mạn cảm thấy cũng không phải là không sinh được...
Bạn cần đăng nhập để bình luận