[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 287: Từ Hòa Bình (2)

Chương 287: Từ Hòa Bình (2)Chương 287: Từ Hòa Bình (2)
Anh ta cũng không biết là bị dọa hay là bị vạch trần suy nghĩ, run rẩy lớn tiếng phản bác: "Không có chuyện đó, anh đừng có mà ngậm máu phun người!"
Sau đó anh ta hất ra và bỏ chạy, dường như chạy như muốn chết.
Chờ đến khi trở ve ký túc xá cũng chưa hoàn hồn.
Sau đó lại hận mình không đủ can đảm, bỏ qua cơ hội tốt như vậy, lại lo lắng sợ hãi Nghiêm Đại Khoan vào ngày nào đó sẽ tìm tới cửa để hỏi tội... Tóm lại đoạn thời gian kia khiến cho anh ta hoảng sợ không chịu nổi một ngày.
Cũng may ngày đó lời Nghiêm Đại Khoan nói hình như là lời say rượu, về sau thấy anh ta cũng không có chỗ nào khác thường.
Vậy nên dần dần trong lòng anh ta cũng buông xuống.
Nhưng để ý thì Lục Mạn Hương bên kia lại xảy ra chuyện, cô ấy bị Nghiêm Đại Khoan đánh, anh ta nghe được có người nói rằng Lục Mạn Hương thông đồng với người đàn ông khác, mà người đàn ông cô ấy thông đồng kia chính là anh ta.
Từ khi tới nông trường anh ta vô cùng cần cù chăm chỉ, mọi người không hề chỉ trỏ anh ta, ngược lại khuyên giải an ủi anh ta nói Nghiêm Đại Khoan uống rượu ngay cả mẹ ruột cũng không phân biệt được, nói Lục Mạn Hương câu dẫn anh ta, thực chất chính là đang tìm cái cớ để đánh người!
Bọn họ mời anh ta cùng đi xem náo nhiệt.
Anh ta vì để chứng cứ có sức thuyết phục để chứng minh trong sạch chỉ có thể giống như người không có việc gì mà đi cùng.
Anh ta đứng ở trong đám người nghe tiếng kêu khóc của cô ấy mà trái tìm như đang rỉ máu.
Cũng may chuyện đó cuối cùng cũng có thể giải quyết được vô cùng viên mãn...
Em gái và em rể đã cứu cô ấy, cô ấy cuối cùng quyết định ly hôn để thoát khỏi cái tên nát bét Nghiêm Đại Khoan kia.
Sau khi biết được tin tức này anh ta kích động hơn ai hết!
Anh ta nghĩ kỹ rồi, anh ta muốn theo đuổi Lục Mạn Hương, từ nay về sau xoa dịu mỗi một vết sẹo trong lòng của cô ấy.
Nhưng dù có tính toán đến nghìn vạn lần cũng không tính tới trở ngại là em gái của cô ấy.
Từ Hòa Bình nhìn thấy bức thư từ chối kia vốn dĩ đau lòng muốn chết, nhưng sau đó lại cảm thấy nhất định là do chủ ý của em gái cô ấy, anh ta không hiểu được một nữ đồng chí trẻ tuổi xinh đẹp như vậy, vì sao hết lần này tới lần khác lại nhanh mồm nhanh miệng, có lý rồi mà lại không chịu buông tha cho người ta, vì sao sống chết chiếm lấy chị gái cô, không cho bọn họ qua lại.
Nói rằng anh ta bất luận là về ngoại hình hay công việc hay là tính cách, đều không phù hợp với mong đợi của cô ấy đối với nửa kia, hy vọng anh ta về sau không nên quấy rầy.
Lục Mạn Hương lương thiện như vậy, làm sao có thể nói ra lời này với anh ta chứ.
Nhưng cô em gái kia của cô ấy lại cực kỳ lợi hại, sống chết cũng không chịu để cho anh ta gặp Lục Mạn Hương, cuối cùng anh ta bất đắc dĩ mới suy nghĩ đến cách như vậy.
Năm sau Nghiêm Đại Khoan lại nát bét ở trên bàn đánh bài, cái bà mẹ già mỗi ngày lại ngồi ở cửa ra vào vừa khóc lại vừa mắng Lục Mạn Hương đi theo em gái em rể ăn ngon mặc đẹp, vứt bỏ hai đứa bé mặc kệ.
Hai đứa bé vẫn đang chạy khắp nơi.
Hắn quá khứ vụng trộm một người cho một cục đường, nói dẫn bọn hắn xem mụ mụ, bọn hắn mụ mụ đi theo đám bọn hắn tiểu di hiện tại ở căn phòng lớn, mặc quần áo mới, mỗi ngày đều là thịt cá, chính là đặc biệt tưởng niệm bọn hắn.
Trước đây anh ta lén đưa cho mỗi đứa một viên kẹo, nói rằng sẽ dẫn bọn chúng đi thăm mẹ, mẹ của bọn chúng đi theo dì nhỏ bọn chúng nên bây giờ đang ở trong căn nhà lớn, mặc quần áo mới, mỗi ngày đều được ăn thịt cá, chỉ là đặc biệt rất nhớ bọn chúng. Đôi mắt của hai đứa trẻ đêu sáng lên, cũng muốn đi đến đó ở căn nhà lớn, mặc quần áo mới, và ăn thịt cá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận