[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 366: Sau Khi Kết Hôn (1)

Chương 366: Sau Khi Kết Hôn (1)Chương 366: Sau Khi Kết Hôn (1)
Chu Nghiêm Phong tin tưởng những gì cô nói đều là sự thật, cách cô nhìn ánh mắt anh không lừa được người khác, cô hoàn toàn là vừa yêu anh vừa ngưỡng mộ anh.
Anh cũng rất yêu cô.
Anh lại nhẹ nhàng hôn cô, thân mật đặt tay cô lên gò má anh, dịu dàng, cực kỳ triền miên hôn cô.
Lục Mạn Mạn đắm chìm sâu trong đó.
Buổi tối hai người đến nhà hàng mà Chu Nghiêm Phong đặt trước để cùng nhau ăn tối, sau bữa ăn thì cùng nhau đến rạp chiếu phim xem phim.
Chờ lúc Chu Nghiêm Phong có thời gian rảnh, hai người lại đi chụp ảnh cưới.
Vốn Chu Nghiêm Phong muốn tổ chức hôn lễ bổ sung, Lục Mạn Mạn cũng không muốn để lại tiếc nuối, nhưng bây giờ làm sao mới là một vấn đề. Mời người thân và bạn bè ở nhà ăn cơm chúc mừng một chút đi, nói thật sự thì không cần thiết, đến khách sạn làm lớn thì lại quá phô trương.
Lục Mạn Mạn không ngại phô trương, cô chỉ ngại không đủ phô trương, nhưng suy nghĩ đến tính chất công việc của Chu Nghiêm Phong thì vẫn bỏ suy nghĩ trong đầu đi.
Đã ở bên nhau, những chuyện khác đều là giả dối! Cô an ủi mình như vậy, nhưng nhất định phải có ảnh cưới, còn phải đẹp nữa.
Vì ngày đó mà Lục Mạn Mạn cố ý chuẩn bị ba bộ quần áo, một bộ là bộ âu phục màu đỏ, phối hợp với giày da nhỏ và kẹp tóc màu đỏ theo phong cách thập niên 80, một bộ là váy cưới màu trắng do chính cô thiết kế, rất hợp với quân phục Tôn Trung Sơn của Chu Nghiêm Phong.
Đúng ra mà nói là cô đã chuẩn bị bốn bộ quần áo, còn chuẩn bị cho hai người trang phục cưới của nam và lễ thời Tống.
Hôn lễ đã không có, Lục Mạn Mạn cũng không muốn thiệt thòi trong vấn đề ảnh cưới. Không quan tâm phong cách của thời đại này, hay là phong cách cổ điển hiện đại, cô đều muốn giữ lại kỷ niệm. Tuy nhiên muốn thập toàn thập mỹ thì không dễ dàng như vậy, hơn nữa trang phục cưới thời Tống ngoại trừ trang phục ra thì còn phải chuẩn bị một loạt trang sức tương ứng, khóa, quạt, mũ quan.
Tóm lại, chỉ riêng quần áo đã chuẩn bị hơn hai tháng.
Đến giữa tháng 6, hai người đi chụp ảnh cưới.
Lúc này thời tiết đã nóng lên, chụp xong mấy bộ ảnh trong tiệm chụp ảnh hai người đều nóng đến không chịu nổi.
Lục Mạn Mạn đánh giá, cô cực khổ hơn nửa ngày kết quả là tự mình tìm tội cho mình!
Nhưng vẫn rất hạnh phúc. Hơn nữa ảnh chụp ra hiệu quả cực kỳ rất tốt, cho dù ai nhìn cũng sẽ nói bọn họ là trai tài gái sắc trời sinh một đôi.
Quần áo đều rất tinh xảo rất xinh đẹp, hơn nữa lúc lấy hai bộ đồ cưới của thời Tống kia ra lập tức làm cho mọi người trong tiệm chụp ảnh chấn động, thậm chí ông chủ còn chạy tới bàn bạc với Lục Mạn Mạn, có thể để quần áo cưới ở đây để cho thuê được không, còn cả bộ váy cưới kia nữa.
Tiên chụp ảnh đều miễn cho bọn họ, sau này đến chụp ảnh cũng miễn, còn muốn dán ảnh của bọn họ lên tủ kính.
Lục Mạn Mạn một mực từ chối, cô không thiếu chút tiền kiếm được từ việc cho thuê, quần áo cưới của cô cả đời chỉ mặc một lần, đó cũng là muốn treo lên sưu tập.
Sau này nếu Chi Chi kết hôn mà thích thì cô có thể sẽ chuyển cho cô bé kia.
Về việc dán ảnh cưới của hai người lên tủ kính thì chuyện này lại không sao cả.
Sau khi ảnh được rửa xong, Lục Mạn Mạn lập tức cùng Chu Nghiêm Phong bàn bạc chọn ra bức ảnh thích nhất rồi bảo người chụp ảnh rửa thành ảnh lớn, sau đó lắp vào khung rồi treo lên trên bức tường đối diện đầu giường.
Bên cạnh đó họ lại chọn thêm một vài khung ảnh nhỏ để đặt trên tủ trong phòng ngủ và thư phòng. Cải cách hệ thống cổ phần của nhà máy may mặc bên giám đốc Từ đã hoàn thành, Lục Mạn Mạn lại bắt đầu bàn bạc với ông về việc thu mua. Đợi đến khi thu mua chấm dứt, dưới sự ủng hộ của nhà máy may mặc tìm lại nhà xưởng chính thức cho xưởng may.
Bạn cần đăng nhập để bình luận