[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 442: Cay Góc Tường (1)

Chương 442: Cay Góc Tường (1)Chương 442: Cay Góc Tường (1)
Mà sáng sớm ngày hôm sau trước khi anh ra ngoài bận rộn công tác, còn phải bảo tham mưu Hứa ở bên ngoài canh cửa cho người yêu của anh.
Tất cả đều thấy anh dàn xếp hồi lâu.
Lý Thải Liên và Tiểu Phân sáng nay còn cùng nhau chạy tới thay thuốc cho cục trưởng Chu, có ý gì bọn còn có thể không biết sao, chẳng qua là Lý Thải Liên thấy người yêu người ta trở về, ngoài mặt thì rút lui không làm, Tiểu Phân kia thì trợ uy cho cô ta, nói trắng ra là muốn thị uy trước mặt người yêu của người ta!
Tần Tuyết Hoa và Lưu Trân Châu buồn cười muốn chết, tối qua họ đã gặp người yêu của cục trưởng Chu, nghe nói có một đại tiểu thư đặc biệt xinh đẹp giống như tới từ Hồng Kông tới tìm Chu cục trưởng, tất cả mọi người tập thể xuất động chạy ra ngoài xem.
Tuy lúc đó trời tối nhưng không tối đến mức không nhìn thấy gì.
Khi họ trốn sang một bên trốn ở một bên nhìn qua, trong nháy mắt là muôn vàn cảm khái, khó trách cục trưởng Chu không nỡ buông tay, làn da của người phụ nữ kia vẫn trắng đến phát sáng trong bóng đêm, chính là cái loại cảm giác đầy đặn của mỡ tuyết và mềm xốp, mỡ dày hương thơm đậm. Dáng dấp xinh tươi diễm lệ đặc biệt xinh đẹp, mày cong, mắt to, mũi vểnh lên, môi nhỏ, tóc dài, dáng người đẹp đến khó tin, trước nhô sau vểnh, thắt lưng kia lại có thể ôm bằng một tay.
Đừng nói đàn ông nhìn thấy thì trái tim rung động, phụ nữ nhìn thấy cũng không chịu nổi.
Dù sao, Tần Tuyết Hoa đặc biệt muốn xoa bóp bộ ngực của cô, muốn hỏi làm thế nào cô lại lớn như vậy.
Sau đó lại nghĩ đến đêm khuya như thế này, nếu cục trưởng Chu lội sạch người ta cũng không cần bật đèn, toàn thân trắng nõn nà, eo thon chân dài... thật là không thể tưởng tượng nổi.
Tần Tuyết Hoa và Lưu Trân Châu buổi tối trở về nằm ở trong một cái chăn, cảm khái Chu cục trưởng làm một người đàn ông thật sự là có phúc.
Khó trách người ta yêu đến chết đi sống lại, có loại người yêu này cũng không phải ngậm ở trong miệng sợ tan, nâng ở trong tay sợ ngã, chính là phải có sức chiêu chuộng mới được.
Lý Thải Liên kia cũng không soi gương nhìn xem mình là cọng hành gl lấy cái gì ra so sánh với người yêu của người ta?
Tần Tuyết Hoa nghe gia đình nói người yêu của Lý Thải Liên đang kinh doanh một xí nghiệp gia tộc ở Hồng Kông, làm ăn lớn, biết ngay cô chắc chắn không phải là người nũng nịu, chỉ biết dựa vào đàn ông như vẻ bề ngoài, sự nghiệp của người ta không kém so với cục trưởng Chu, nếu không cũng sẽ không cam lòng bỏ cục trưởng ở lại, chạy tới Hồng Kông.
Trong mắt họ, cục trưởng Chu là một bông hoa tươi khó có thể hái trên núi cao, biết bao nhiêu người cầu mà không được, là một nắm tuyết trắng khó có thể chạm tới trên đỉnh núi tuyết, nhưng ở trong mắt người có tiền có bản lĩnh như người ta, người ta muốn loại nam nhân nào mà không tìm thấy, nhưng cả hai khẳng định là có tình cảm, nếu không cũng sẽ không có ngày trở vê như hôm nay, nhìn xem, đều đi thẳng đến khu vực động đất, chứng tỏ họ cũng đối với cục trưởng Chu rất sốt ruột.
Nhưng nói thật, loại phụ nữ đó cái gì cũng không thiếu, lại là ở bên ngoài từng gặp việc đời, có bản lĩnh nên sống có sự tự tin, muốn buộc người ở bên cạnh, cục trưởng Chu cũng chỉ có thể dùng sức ở trên tình cảm của hai người.
Tóm lại, trong mối quan hệ này, cục trưởng Chu nhất định là người đuổi theo.
Vậy Lý Thải Liên cùng Tiểu Phân mắt mù không nhìn thấy điểm này cũng không ngẫm lại, bằng điều kiện của người ta muốn tìm đã sớm tìm một lần nữa, còn cần đợi đến người yêu hiện tại trở về?
Còn chạy tới thị uy, không nói đến trong mắt cục trưởng Chu có thể chịu được có hạt cát hay không, người yêu khó khăn lắm mới trở về một chuyến, không để ý một cái là bị mấy người không quan trọng, chọc cho người ta tức đến chạy di rôi, để xem xem, có sốt ruột hay không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận