[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 461: Tràn Đầy Sức Sống (1)

Chương 461: Tràn Đầy Sức Sống (1)Chương 461: Tràn Đầy Sức Sống (1)
Lục Mạn Mạn ngược lại an ủi anh rằng không có vấn đề gì lớn, tính theo ngày an toàn, tỷ lệ rất nhỏ.
Chu Nghiêm Phong nói: "Lỡ như."
Lục Mạn Mạn ngẩng đầu nhìn anh cau mày, thoạt nhìn có chút lo lắng, đôi mắt lại hơi có chút lập loè.
Lục Mạn Mạn lập tức biết trong lòng anh đang suy nghĩ cái gì.
Lục Mạn Mạn thật sự không nghĩ đến vấn đề này, chủ yếu là trải qua lần đó, Chu Nghiêm Phong dùng hành động thực tế nói cho cô, mặc kệ có là như thế nào, Chu Nghiêm Phong vẫn sẽ nghe theo ý cô.
Hơn nữa từ sau lúc đó anh rất cẩn thận, trước nay đều không xằng bậy, vừa rồi là...
Đều là do tham mưu Tiểu Hứa!
Dù sau nói đi nói lại thì trên cơ bản cô vẫn không có loại lo lắng này, bởi vì trong lòng cô cũng có biện pháp tương ứng, lúc này cô suy nghĩ một chút, nhưng lại trở nên mơ hồ.
"Em..."
Lục Mạn Mạn chần chờ nói, nhưng nói được một chữ lại không biết là nên nói cái gì.
Chu Nghiêm Phong không muốn khiến cô khó xử, nhanh chóng cúi đầu hôn lên môi cô: "Có một loại thuốc tránh thai dạng uống, lát nữa anh sẽ gọi người mang sang đây, an toàn vẫn là tốt nhất."
Sau đó lấy khăn tay ra, cúi xuống lau giúp cô.
Lục Mạn Mạn cúi đầu nhìn biểu cảm của anh, không nhìn ra được cái gì từ trên mặt của anh.
Nhưng cô lại cảm thấy có lỗi, vòng tay ôm lấy eo anh, nói: "Trước đây em thật sự không nghĩ muốn có con, cũng không phải là em thật sự không thích trẻ con, em vẫn luôn không nghĩ thông, hơn nữa tưởng tượng đến lúc nhỏ, sợ rằng bé con cũng sẽ trải qua như vậy, thật ra, thật ra cũng không phải không được, về kế hoạch trong tương lai, chúng ta đều có thể thương lượng."
Động tác của Chu Nghiêm Phong ngừng lại, hoài nghi có phải bản thân nghe nhầm không.
Lục Mạn Mạn sờ lưng anh, nói: "Thế nhưng lần này chắc chắn không được, nếu muốn sinh cũng phải sinh một đứa thật khoẻ mạnh, trước tiên anh phải cai thuốc lá hoàn toàn, còn phải chăm sóc sức khoẻ bản thân cho thật tốt."
Mỗi một chữ Chu Nghiêm Phong đều nghe rõ, trên mặt hiện lên vẻ kích động, nhưng lại đứng dậy bắt lấy hai cánh tay cô, vẫn lý trí nói: "Em không cần miễn cưỡng."
Lục Mạn Mạn nói: "Em không có miễn cưỡng, em thật sự muốn làm với anh!"
Chu Nghiêm Phong lập tức cười, nói với cô rằng những lời này đều đáng giá. Anh lập tức ôm lấy cô, nói bên tai cô: "Muốn có con hay không đều được, thật sự có thể, tuy rằng có chút tiếc nuối, nhưng không có gì quan trọng hơn vợ của anh, anh cũng chỉ cần có em là đủ rồi, cả đời có em làm bạn là anh vui rồi."
Lục Mạn Mạn nghĩ thầm anh thật sự là yêu tới mức ngốc rồi, không vội mượn nước đẩy thuyền, thế mà còn cái này cái kia, nhưng cũng nhìn ra được, điều khiến anh thật sự vui mừng là cô khiến cho anh mềm lòng, vì anh mà dao động quyết định ban đầu.
Lục Mạn Mạn lúc này cũng không khỏi ôm chặt lấy anh.
Phát hiện ra thật sự muốn cùng nhau thấu hiểu và bao dung, người này vì người kia mà nghĩ một chút, người kia vì người này mà nghĩ một chút, chỉ để cảm thấy yêu thôi là chưa đủ.
Chu Nghiêm Phong sẽ sớm đi ra ngoài làm việc.
Lục Mạn Mạn từ trong túi lấy kẹo mận và kẹo bạc hà màu sắc rực rỡ nhét vào túi quần anh, dặn do anh lúc muốn hút thuốc không cần phải vất vả quá, ăn ít kẹo để giải tỏa.
Chu Nghiêm Phong tự nhiên tiếp nhận ý tốt của vợ mình, hôn lên trán cô, báo đáp sự chu đáo của cô, cũng dặn dò cô nghỉ ngơi một chút rồi vội vàng đi làm việc của mình, buổi tối anh mới về, buổi tối bọn họ mới gặp lại nhau.
Lục Mạn Mạn rất muốn anh ở lại khách sạn vào buổi tối, nhưng cũng biết đâu không phải lúc cho chuyện nhỏ của mình, lại lưu luyến không rời mà nhìn theo bóng dáng anh đi ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận