[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 444: Cay Góc Tường (3)

Chương 444: Cay Góc Tường (3)Chương 444: Cay Góc Tường (3)
Không thể không nói, cục trưởng Chu quá tuyệt, quả thực là người bảo vệ trung thành đứng ở tuyến đầu phòng bị có người đào góc tường của người yêu anhl
A Hiển và tham mưu Hứa tìm một con đường gần, hộ tống Lục Mạn Mạn đi tới trước xe.
Trong suốt đoạn đường này, tham mưu Hứa làm sao còn lo lắng chuyện buổi sáng bị cục trưởng cảnh cáo, suốt đường đi, tận tình khuyên bảo về việc cục trưởng đã khổ sở như thế nào trong hai năm qua, xin phu nhân không nên giận cục trưởng, cô vừa đi, nhất định là trong lòng của cục trưởng sẽ cực kỳ khó chịu.
Lục Mạn Mạn không nói gì.
Nhưng khi tham mưu Hứa lo lắng có phải cô sẽ không bao giờ trở về nữa hay không, tức giận nhỏ giọng nói: "Anh ấy đuổi tôi đi, tôi thấy anh ấy muốn tôi tự kiểm điểm một phen mới bằng lòng bỏ qua."
Tham mưu Hứa há hốc miệng không nói nên lời.
Nhưng lại nhịn không được muốn cười, nhưng cũng là yên tâm một chút, phu nhân còn có thể nói như vậy, mà không phải nói nặng lời, cũng có nghĩa là cô không thật sự giận cục trưởng, trong lòng cũng vẫn là không thể buông bỏ được cục trưởng.
Anh ta bận rộn khen phu nhân xinh đẹp hào phóng, ưu nhã trí thức, nâng phu nhân lên thật cao, nói lòng dạ phu nhân khẳng định cũng rộng lượng giống như thuyền, mới sẽ không so đo với cục trưởng nhiều như vậy.
Lục Mạn Mạn thầm nghĩ kẻ nịnh hót.
Không nghĩ tới bên người Chu Nghiêm Phong cũng có loại nịnh hót này.
Từ trước đến nay, sự tức giận của cô tới nhanh đi cũng nhanh, nhưng vừa nghĩ tới Chu Nghiêm Phong là đau đầu, vấn đề đến tột cùng là ở nơi nào?
Cô vừa trở lại khách sạn thì có một người chải tóc ngắn giống như đàn ông, hai tay đút vào trong túi, giẫm lên thảm, tựa vai vào hành lang chờ cô.
"Em gái nuôi thân yêu của anh, gặp em một lần thật khó khăn."
Hai mắt Lục Mạn Mạn sáng lên, nhỏ giọng kêu lên một tiếng rồi chạy tới.
Trong giọng nói đều là không dám tin: "Anh tới đây lúc nào?”
Đến đây từ lúc nào?
Bùi Cẩm nói: "Em đoán xem."
Lục Mạn Mạn chớp chớp mắt không chắc chắn.
Bên cạnh đó là phòng khách sạn cô đang ở, lúc này cửa phòng bỗng dưng mở ra, Lý Tri Phương nhoài nửa người ra ngoài cửa, cười híp mắt, nói: "Cô ấy hả, đã bay qua đây từ sáng sớm rồi."
Vậy mà Lý Tri Phương cũng ở đây. Thì ra Bùi Cẩm đã đến đây từ sáng sớm, hỏi thăm thư ký của Lục Mạn Mạn, biết được cô không có ở đây, mới nhờ thư ký chờ đến khi nào cô về thì báo một tiếng, sau đó làm thủ tục nhận phòng khách sạn.
Thư ký của Lục Mạn Mạn không rõ lắm về các mối quan hệ xã hội của cô ở trong nước, nên mới mời Lý Tri Phương đến.
Lục Mạn Mạn nghĩ lại một chút, biết ngay được nỗi băn khoăn của thư ký nhà mình, chắc hẳn là thấy Bùi Cẩm có quan hệ không bình thường với cô, ban đầu muốn tiếp đãi tử tế, nhưng tính tình Bùi Cẩm vốn luôn thờ ơ lơ đễnh, lại không thích giao tiếp với người khác, thư ký không biết phải tiếp đãi thế nào, không tiếp thì lại sợ làm mất lòng cô ấy, bấy giờ mới nhờ Lý Tri Phương giúp đỡ.
Có thể thấy được tính cách của hai người rất hợp nhau, ở trong khách sạn suốt một buổi sáng đến tận bây giờ, chắc chắn đã quen thân, không còn chút cảm giác xa lạ nào.
Lục Mạn Mạn đoán không sai, hai người họ thật sự đã thân nhau rồi. Bùi Cẩm vốn dĩ rất kiêu ngạo, dù sao thì vòng tròn xã giao của cô ấy từ nhỏ đến lớn cũng cực kỳ khác biệt, đi đâu cũng được chiều chuộng nâng niu, nhưng cô ấy lại không thích nghe lời nịnh hót, thành thật mà nói thì không dễ tiếp đãi một chút nào.
Còn tính cách của Lý Tri Phương lại yên tĩnh lãnh đạm, ngay cả lúc trước bị cô lập trong đại viện, cô ấy cũng không tìm cách di hùa theo hay lấy lòng bất kì ai, cô ấy không phải kiểu người xuôi theo đám đông.
Hai người đều có những khí chất rất độc lập, không a dua theo người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận