[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 241: Bí Mật (2)

Chương 241: Bí Mật (2)Chương 241: Bí Mật (2)
Tham mưu Hàn liếc nhìn qua bên đó, đáng lẽ không định nói, nhưng sợ hôm nào đó Tiểu Từ lại lỡ miệng nói ra điều không nên nói, anh ấy đáp lời: "Là cô gái sáng nay."
Tiểu Từ nhớ đến chuyện cầu lông sáng nay, lập tức cảm thấy đồng chí nữ kia hơi kì lạ, thái độ của thủ trưởng cũng hơi khang khác, nhưng cậu ấy cũng chỉ mới làm việc cho thủ trưởng được hai năm, vắt hết óc ra suy nghĩ cũng không đoán được là ý gì.
Tiểu Từ vội hỏi: "Đó là ai vậy?"
Tham mưu Hàn giậm chân xuống đất: "Là tiểu thư nhà thủ trưởng của quân khu lớn này."
Tiểu Từ nuốt nước miếng, tim đập thình thịch, giây tiếp theo đã nhảy lên giường của tham mưu Hàn, mở miệng gọi anh, kêu anh ấy mau kể cho mình nghe.
Tham mưu Hàn cảnh cáo cậu ấy phải giữ kín tuyệt đối rồi mới kể cho, thì ra năm đó cha của tiểu thư sống ở thành phố Thiên Khánh, vẫn chưa được điều đến thủ đô, tiểu thư và mẹ của cô ấy đi thăm người thân, nhưng tin tức truyền sai nên sau khi đến ga lại không gặp được người mà cha cô ấy điều đến đón, mãi đến nửa đêm hai mẹ con họ đi về trụ sở thì gặp phải mấy thanh niên có ý đồ xấu.
Từ nhỏ tiểu thư đã học võ ở trong đơn vị, kỹ năng cũng không tôi, nhưng dù sao thì sức lực cũng không so được với mấy thanh niên này, suýt chút nữa thì...
Lúc đó, đúng lúc mấy người Chu Nghiêm phong lái xe đi qua, cứu được hai người họ.
Từ đó tiểu thư một lòng một dạ muốn kết hôn với với vị cứu tỉnh đẹp trai lạnh lùng đầy triển vọng vày, kết quả vị ân nhân cứu mạng lại thờ ơ không quan tâm đến cô ấy.
"Cuối cùng không còn cách nào khác, lừa người ta vào trong phòng làm việc, nghe nói là trước mặt..."
"Làm gì trước mặt thủ trưởng cơ?"
Tiểu Từ nôn nóng hỏi.
Tham mưu Hàn nghĩ nên chôn sâu bí mật này trong lòng thì tốt hơn, bỏ dở câu chuyện nói: "Dù sao thì cũng không đạt được ý muốn, sau khi ra ngoài thì trạng thái không ổn định lắm, còn nhảy lầu tự sát."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Tiểu Từ: "Hả?"
Tham mưu Hàn nằm trên giường vặn vai, nói thẳng: "Ừ, may mắn là chỉ có ba tầng, ở giữa còn bị chặn lại nên không xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, chỉ nằm viện vài tháng thôi."
Anh ấy nghĩ chắc hôm nay thủ trưởng sẽ không truyền nhiệm vụ gì, nói xong thì quay người ngủ, tiếng ngáy ngắt quãng lại vang lên thấp thoáng, anh ấy còn thông minh lấy miếng bông gòn vo tròn nhét vào tai.
Tiểu Từ ngẩn ngơ nửa ngày mới lấy lại tỉnh thần, nhìn thấy người bên cạnh đã ngủ say rồi, vội lay vai anh ấy: "Sau đó thì sao, sau đó thì sao?"
Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, còn có thể ra sao được chứ, tiểu thư gây chuyện ồn ào như thế, đương nhiên là bị cha cưỡng ép đuổi về rồi.
Tham mưu Hàn ngáy lên một tiếng.
Sáng sớm, Lục Mạn Mạn muốn cho Chu - người có tuổi - Nghiêm Phong một trải nghiệm thật tốt, vì vậy chu đáo cho anh làm ở trong phòng tắm, sau khi ra ngoài vẫn muốn tiếp tục nên bị anh đẩy ngã xuống giường.
Lục Mạn Mạn không để ý lắm, cho nên lúc bị đẩy ngã cũng không nhận ra nguy hiểm ở phía trước mà còn nói vài câu lẳng lơ, tán tỉnh anh mấy lần.
Không ngờ lại là tự tìm đường chết.
Từ lúc trời còn sáng trưng đến khi hoàng hôn buông xuống, cuối cùng cô phải khóc lóc cầu xin anh, Chu Nghiêm Phong không quan tâm, chỉ muốn tính sổ với cô, là ai lúc vừa bắt đầu đã dán cơ thể vào trong lòng anh, là ai ngày nào cũng thèm muốn đòi sống đòi chết.
Anh là người vô cùng thực tế, hôm nay quyết tâm cho cô thỏa mãn mong muốn, còn xấu xa ép cô gọi chồng, nói cô yêu Chu Nghiêm Phong nhất.
Cô không quá đói, trên bàn cạnh giường ngủ có rất nhiều quýt và bánh kẹo, anh cho cô ăn rất nhiều, đêm đến còn có người mang canh qua.
Lục Mạn Mạn mệt đến không chịu nổi, được anh ôm uống nửa bát canh xong thì ngủ thiếp đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận