[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 92: Đôi Môi Đỏ Hồng (2)

Chương 92: Đôi Môi Đỏ Hồng (2)Chương 92: Đôi Môi Đỏ Hồng (2)
Còn không phải sao, khắp cả cái thành phố này đâu đâu cũng có binh đoàn thanh niên trí thức, bọn họ có thiếu gì thì thiếu chứ không biết thiếu người là gì.
Mà thứ Lục Mạn Mạn muốn chính là người, tiếp đến cô mới nói rõ ý đồ thực sự khi đến đây...
Chu Binh đứng ở một nơi cách đó không gần cũng không xa một lúc khá lâu mới chờ được thím trở về, mặc dù cậu không biết rốt cuộc là thím muốn làm cái gì, nhưng không hiểu sao có cảm giác có vẻ như không giống chuyện gì tốt lành.
Cậu cố nhịn một chút nhưng mà vẫn không nhịn được liền hỏi: "Thím ơi, thím muốn tìm người để quét dọn phòng ở ư?"
Lục Mạn Mạn vẫn là câu nói kia: "Việc của người lớn trẻ con không được nhiều lời nha."
Chu Bỉnh: "..."
Lục Mạn Mạn giải quyết xong vấn đề tìm người, tâm trạng cũng trở nên vui vẻ trở vê nhà và dạy dì Điền làm món tôm hùm chua cay, bởi vì trong nhà có một bạn lớn và một bạn nhỏ, ngoài ra cô còn dạy cho dì Điền làm một phần tỏi băm.
Lục Mạn Mạn quay trở về mới nhớ ra quên mua bia, món tôm hùm chua cay này nhất định phải uống bia mới càng ăn càng nghiện.
Dì Điền ở trong phòng bếp dọn dẹp không ngớt tay, Chu Bỉnh liền mang theo bình giữ nhiệt đến nhà ăn lấy 350 ml bia tươi.
Cả bạn lớn và bạn nhỏ đều không thể uống bia, Lục Mạn Mạn đã tự mình xuống bếp nấu một bình nước trà hoa quả, bởi vì dùng hồng trà nấu, bên trong chẳng những có chua ngọt của hoa quả, mà còn có hương trà độc đáo của hồng trà, sau khi thêm mật ong thì hương vị trở nên vô cùng thơm ngọt nồng đậm.
Bình thường Lục Mạn Mạn một mình uống trà hoa quả nhất định sẽ cho thêm mấy viên đá, nhưng để cho mấy đứa trẻ uống thì phơi lạnh là được rồi.
Dì Điền không hổ là có đôi tay chuyên nghiệp trong chuyện bếp núc, có Lục Mạn Mạn ở bên cạnh chỉ đạo, tôm rất nhanh đã vào nồi rồi.
Trong chảo dầu, một âm thanh "xèo xèo" vang lên, mùi thơm trong nháy mắt đã lấp đầy toàn bộ cả phòng bếp.
Đừng nói là ở trong phòng bếp, Chu Nghiêm Phong ở trong thư phòng cũng ngửi thấy mùi hương.
Lúc Chu Nghiêm Phong đi xuống lầu thời liền thấy đứa cháu gái đang trông ngóng nhìn qua phòng bếp, khóe miệng có nhỏ một giọt nước bọt óng ánh, Chu Bỉnh có vẻ là đang ở trong phòng khách đọc sách, đôi mắt cũng đang ra sức nhìn vào phòng bếp.
Tất cả đều bị mùi thơm quyến rũ. Đừng nói hai đứa nhỏ, đến cả Chu Nghiêm Phong đang ở trong thư phòng cũng khó mà ngồi vững được, nếu không sẽ không xuống lầu trước thời gian rồi.
Anh muốn xem xem Lục Mạn Mạn lại làm trò gì mới, vừa mới đi tới phòng bếp, Lục Mạn Mạn vừa vặn bưng một đĩa tôm hùm cay đi ra, nhìn thấy là anh, liền đưa đĩa về phía trước: "Bưng ra ngoài đi."
Chu Nghiêm Phong nghe theo lời cô bưng ra ngoài.
Dì Điền nấu xong tôm hùm cay và bắt đầu nấu tôm hùm tỏi băm, tôm hùm tỏi băm không giống với tôm hùm cay, phải đem tôm hùm tẩm tương tỏi băm bỏ vào trong nồi hấp một lúc.
Lục Mạn Mạn thấy cũng sắp xong rồi, liền cởi tạp đề ra, sau đó bưng bình trà hoa quả đã được phơi lạnh đi ra ngoài.
Chu Nghiêm Phong lúc này quay trở lại phòng bếp: "Có còn chỉ thị gì nữa không?"
Người này ngay cả tỏ ra hài hước cũng rất chững chạc đàng hoàng.
Lục Mạn Mạn nín cười nhíu mày: "Chỉ thị thì không dám, làm phiền anh lấy bia ướp lạnh ở trong tủ lạnh đưa ra ngoài, rồi giúp lấy thêm vài viên đá lạnh nữa."
Chu Nghiêm Phong gật đầu.
Dì Điền bên này làm xong tôm hùm tỏi băm, Lục Mạn Mạn ở bên ngoài chỉ huy Chu Nghiêm Phong và Chu Bỉnh đi tìm ly để uống trà hoa quả va bia, chờ bắt đầu ăn.
Dì Điền như thường lệ ăn cơm ở trong phòng bếp, lần này Lục Mạn Mạn bảo dì hãy cùng ngồi xuống ăn.
Hai đĩa tôm mặc dù có hương vị khác biệt, nhưng có màu sắc đỏ sáng tương tự nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận