Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 99 - Sét Đánh

Khí tức của Kiếp Vân làm cho hắn hoảng sợ!
Nhìn thấy một màn này, Phương Trần lập tức cười lạnh:
“Ha ha, sợ rồi sao? Vừa mới rồi ta bảo ngươi rời đi, nhưng không phải chính ngươi nhất định phải ở lại chỗ này sao?”
Hỏa Sát Vương hét to một tiếng, truyền đạt ý tứ một cách rõ ràng:
“Ngươi bổ dưỡng như thế, ta không ăn ngươi, không phải là rất lãng phí sao?”
Phương Trần:
“…”
Con hàng này vẫn rất vô liêm sỉ, khí thế hùng hồn, lý lẽ trơ trẽn.
Sau đó, Phương Trần nhìn hắn có chút hả hê cười nói:
“Ha ha, đại bổ? Vậy bây giờ ngươi ăn lôi kiếp đi, thứ này không phải lại càng đại bổ hơn sao?”
Hỏa Sát Vương không quan tâm đến sự chế giễu của Phương Trần, sau khi hét lên, hắn tập trung toàn bộ sức mạnh, rời khỏi cơ thể Phương Trần, nỗ lực thoát khỏi phạm vi của lôi tiếp.
Nhưng càng cố gắng, hắn lại càng phát hiện ra mình không thể rời khỏi cơ thể của Phương Trần.
Bất luận hắn đi đến đâu đều không thoát khỏi lôi kiếp.
Cuối cùng, hắn chỉ có thể trở lại bên cạnh Phương Trần.
Phương Trần chế giễu nói:
“Đi không được? Đừng hòng mà chạy. Hiện tại, ta cùng ngươi đã bị lôi coi như là một!”
“Đợi chút nữa cùng nhau chết thôi!”
Hỏa Sát Vương nghe thấy thế, lại càng bất an kêu loạn.
Phương Trần lại tiếp tục dùng những lời lẽ mà Hỏa Sát Vương có thể hiểu được, nhìn có chút hả hê cười nhạo nói:
“Ngươi tư luyện được đến hiện tại cũng thật không dễ dàng, thật đáng thương a!”
“Chi chi chít!!!”
Hỏa Sát Vương tức giậng hướng về phí Phương Trần mà rống lên, hung ác dữ tợn, cùng lúc đó cũng bắn ra một đạo hỏa sát không thể né tránh tới thiêu chết Phương Trần.
Phương Trần sau khi sống lại, tiếp tục chế giễu:
“Chậc chậc chậc chậc, thật đáng thương..."
Hỏa Sát Vương gặp phải bộ dạng khó chơi của Phương Trần, dứt khoát không thèm cùng hắn tranh chấp nữa, ngược lại ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nhìn chằm chằm bầu trời đen như mực một hồi lâu, trên mặt lộ ra hỏa trùng trắng xóa, khuôn mặt đột nhiên lộ ra mấy phần hung ác dữ tợn…
“Ngươi muốn làm gì?”
Nhìn thấy một màn này, Phương Trần đột nhiên sững sờ.
Một giây sau, Phương Trần trợ to hai mắt, hoàn toàn bị hành động của Hỏa Sát Vương làm cho sợ ngây người.
Chỉ thấy, một lát sau khi Hỏa Sát Vương ngóng nhìn bầu trời, toàn thân hắn biến thành một một quả pháo hoa khổng lồ, lao thẳng về phía bầu trời!
Phương Trần thấy một màn này, trong nháy mặt đột nhiên ngốc trệ.
Gia hỏa này, liều lĩnh đến vậy sao?
Mà một khắc khi Hỏa Sát Vương liều chết xông về phía bầu trời, lôi kiếp không chút lưu tình hạ một tia sét chiếu sáng cả ngọn núi lửa vạn năm xanh thẳm…
Oanh!
Tiếng sét đinh tai nhức óc.
Theo sau đó, Hỏa Sát Vương liền phát ra một tràng âm thanh thảm thiết thê lương, từ trên trời rơi thẳng xuống …

Hỏa Sát Vương rơi trên mặt đất được một lúc, Phương Trần đờ đẫn rốt cuộc cũng lấy lại được tinh thần, hoang mang lầm bẩm:
“Ngươi nói xem, ngươi đối đầu với hắn làm gì? Đối đầu với lôi kiếp? Ngươi thật nghĩ mình có thể làm được?”
“Hắn là người ngươi có thể đánh lại sao?”
“Đối đầu hắn, thật sự sẽ bị sét đánh, ngươi không biết sao?”
Hỏa Sát Vương không có trả lời Phương Trần mà chỉ phát ra âm thanh cực kỳ thê lương, thảm thiết…
“A…”
Phương Trần lắc đầu nói:
“Ta hiểu ngươi đã cùng đường rồi, muốn liều chết đánh cược với lôi kiếp một phen, nhưng đối mặt với lôi kiếp, không phải cứ liều chết đánh cược một lần như thế.”
Hỏa Sát Vương dữ tợn kêu lên:
“Chi chi chít!!!”
Phương Trần nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn, ý bảo mình ngậm miệng đây mà!
Phương Trần nhún vay, không tiếp tục xát muối trên vết thương của đối phương nữa.
Cùng lúc đó.
Bên phía chân trời đen kịt đằng kia, lôi kiếp không thừa thắng xông lên mà lại tiếp tục im lặng ấp ủ, chuẩn bị phóng ra đạo lôi kiếp thứ hai!
Tất thảy có chín đạo lôi kiếp!
Chỉ cần hoàn toàn vượt qua chín đạo lôi kiếp, tính là thuận lợi vượt qua một lần lôi kiếp hoàn chỉnh.
Mà Hỏa Sát Vương sau khi bị một đạo lôi kiếp đánh, rất khó khăn để tập hợp lại sức mạnh còn lại trong cơ thể, vậy mà lại hóa thành bộ dáng vừa hung ác vừa dữ tợn vừa rồi mà lao thẳng lên trời…
“Gia hỏa này sao mà cứng đầu vậy?”
Phương Trần thấy thế, không khỏi lẩm bẩm .
Không phải nói trời đất linh thiêng, đều là sinh vật thông minh hay sao?
Nhìn Dực Hung mà xem, một con hổ, nhưng so với khỉ, còn tinh quái hơn đấy thôi!
Nịnh nọt, gió chiều nào theo chiều đó, trước ngạo mạn sau cung kính, quả thật là chuần mất phi lên.
Làm sao mà Hỏa Sát Vương này, lại có dáng vẻ của 1 tên có IQ thấp thế này?
Vừa rồi trong cơ thể Phương Trần cũng vậy, đối thủ khó chơi như thế, nói thẳng ra thì không thể nào, vậy trước tiên cứ bí mật quan sát tình thế, sau đó tìm cơ hội ra tay nuốt chửng Phương Trần, như vậy không phải tốt sao?
Phải bám lấy, sống chết gì cũng không thể bỏ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận