Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 537 - Ép Buộc

Trên thực tế, từ khi Trương Thiên biết Viên Hạo có hành động âm thầm trong bóng tối thì hắn ta đã bắt đầu chuẩn bị phương án để đối phó lại rồi. Mới đầu, Trương Thiên định để một đám người lên trên thiên thang khen ngợi công trạng của Phương Trần. Ví dụ như để cho một đám người lạ lên trên đó cảm ơn vì trước đây Phương sư huynh đã khổ tâm vất vả giúp đỡ... Nhưng bởi vì thấy cách này quá xốc nổi, hơi làm quá mọi chuyện nên Trương Thiên đã từ bỏ suy nghĩ này. Sau này, Trương Thiên lại nghĩ đến việc có thể trà trộn vào trong đám Viên Hạo gọi tới. Viên Hạo gọi người đến mắng Phương Trần trên thiên thang có đúng không? Vậy thì Trương Thiên cũng sẽ gọi người đến mắng Phương Trần. Ngươi mắng Phương Trần là đồ ăn vạ, vậy thì ta sẽ mắng Phương Trần giết người cướp của, đánh người già, mắng trẻ nhỏ, ép buộc sư đệ mặc đồ con gái...
Chỉ cần hắn khuấy đục vũng nước này lên, vậy thì trước mặt một dư luận cực kì hỗn tạp như thế, kể cả có là chân tướng sự thật thì người nghe cũng sẽ cảm thấy khó có thể tin tưởng được. Nhưng sau khi Trương Thiên suy nghĩ một lát, hắn vẫn từ bỏ suy nghĩ này. Sau khi làm như vậy, chưa nhắc đến chuyện thắng hay không thắng, ít nhất thì chắc chắn các vị trưởng bối sẽ không cảm thấy hài lòng. Ai mà sẵn lòng để cho thiêu kiêu nhà mình phải chịu cái chuyện xúi quẩy đen đủi này ngay trước mặt người ngoài cơ chứ? Đây không phải là tự làm mình mất mặt hay sao?
Đến lúc đó, làm từ khéo lại hóa vụng, ngược lại sẽ khiến cho các trưởng lão trong tông môn trách tội Phương Trần. Trách hắn ngay ngày đăng thê quan trọng như vậy mà lại làm ra cái chuyện không ra đâu vào với đâu. Ngoài ra, Trương Thiên cảm thấy nếu như Phương Trần bị mang tiếng là lão chó già họ Phương thì chắc chắn sẽ để lại vết nhơ. Bất kể là do trước đây Phương Trần bắt nguồn từ sự vặn vẹo trong nhân tính hay có động cơ đen tối nào đó, hoặc là thật sự có nỗi khổ tâm, vậy nên hắn mới giả bộ là tu vi Luyện khí tam phẩm, ở ngoại môn bắt nạt người khác. Thực ra những điều này đều không quan trọng. Quan trọng là, sự thật là Phương Trần đúng thật có bắt nạt người khác, đây là một điều chắc như đinh đóng cột. Nếu như cứ cố tình cãi lại, thì người chịu thua thiệt cuối cùng cũng vẫn là chính mình!
Thế nên, Trương Thiên lựa chọn cách không tranh luận không phản biện. Vì để tạo không gian tranh biện cho Phương Trần, hắn ta quyết tâm khuấy đục vũng nước này lên, là để cho Phương Trần bắt buộc phải lựa chọn dùng một chiêu hạ gục tất cả mọi người để tiết kiệm thời gian. Nếu như chỉ có một người lên án mà Phương Trần không nghe, vậy thì có thể cho là Phương Trần có tật giật mình. Còn nếu như có tận 100 người lên án mà Phương Trần không nghe, vậy thì đó sẽ là thể hiện Phương Trần có thực lực lớn mạnh, sẵn sàng giúp mọi người tiết kiệm thời gian. Đây đúng là biết quan tâm đến mọi người mà.
Vậy nên mặc dù Trương Thiên cảm thấy dù chiêu này không thể trị tận gốc rễ vấn đề, nhưng ít nhất nó có thể đảm bảo rằng Phương Trần có thể lên thách đấu thiên thang một cách thuận lợi. Còn sau khi Phương Trần biết về dự tính của Trương Thiên thì hắn liền cảm thấy cực kì yên tâm. Cái đầu của tên quân sư này vẫn là dùng tốt lắm đấy!...
Sự đấu tranh ngầm của Trương Thiên và Viên Hạo kết thúc trong vô hình. Còn những gì mọi người thấy chỉ là Phương Trần vung rìu, thể hiện tầng tầng lớp lớp uy lực của bản thân, diệt hạ mọi đối thủ chỉ trong giây lát. Không có ai bị thương, cũng không có ai có thể chống đỡ đến chiêu thứ hai cả! Nhìn thấy cảnh đó, tất cả mọi người đều âm thầm hít sâu một hơi, ánh mắt mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc và ngưỡng mộ... Đã là thiên kiêu thì phải giống như Phương chân truyền! Phương Trần cũng nhanh chóng thuận lợi bước đến 10 bậc thang cuối cùng của thách đấu thiên thang!
Khi hắn bước lên bậc đầu tiên của 10 bậc thang cuối cùng thì đã không còn có hình bóng của bất cứ ai xuất hiện. Hiển nhiên là không còn bất cứ tu sĩ nào muốn tới để cản Phương Trần lại nữa cả. Phương Trần thấy thế thì âm thầm thở phào một hơi. Liên tiếp đánh một đám người chỉ trong chớp mắt mà còn phải làm cho không ai bị thương, điều này cũng llaf một sự tiêu hao rất lớn đối với tinh thần của hắn. Bước liên tiếp vài trăm bậc thang đã làm cho sức lực của hắn bị tiêu hao cực kì nhiều.
Nếu như không phải do ở đây có quá nhiều người đang nhìn, thì bây giờ hắn đã muốn uống cạn một bình Liệt đan hạc đỉnh hồng tuyệt phẩm để khôi phục lại sức lực rồi. Nhưng ngay tại lúc mà Phương Trần vừa buông lỏng cảnh giác, trên bậc thang bỗng nhiên xuất hiện bốn bóng người. Tất cả đều xuất hiện một cách chậm rãi. Khi bốn bóng người vừa xuất hiện, bên dưới liền trở nên xôn xao ồn ào. Bốn nữ tử này có dung mạo hoàn toàn khác nhau. Người đi đầu tiên là một người có dung mạo cực kì diễm lệ, thân thể nàng mềm mại, làn da tinh tế tỉ mỉ. Bên trong nàng mặc một bộ váy ngắn, bên ngoài khoác một lớp lụa mỏng màu tím, cơ thể như ngọc tỏa ra hương thơm cực kì mê người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận